Ai đã từng đến miến Trung có lẽ chẳng bao giờ quên dc cái nóng cháy da cháy thịt, cái lạnh thấu đền tận xương tủy của miến Trung. Đêm qua mất ngủ chợt nhớ miến Trung quay quắt, nếu m là ng lớn, có lẽ ngay trong đêm, m sẽ lên xe về miến Trung mất
Vùng đất này khắc nghiệt wa, mà sao con ng vẫn bốn mùa mưa nắng gắn bó với đất, với nắng mưa, gió sương.Những con ng miến Trung dù có đi xa r, chắc vẫn nhớ MT nhiều lắm, mỗi khi nghe tin bão, lòng lại thấy se thắt, lo lắng thấp thỏm.Bà Ngoại t quyết k vào trong này dù cho nhà m k còn ai ở ngoài đó cả, chỉ vì bà sống k quen, bà nhớ ruộng, nhớ đồng, nhớ cách sống thân tình của ng MT.
Lâu rồi, đã 8 năm r, m k dc ba mẹ cho về MT r, mà sao đôi khi vẫn thấy nhớ cái võng bà mắc ngay giếng nc dưới hai gốc cây gạo hoa đỏ như lửa quá, trời mùa hè nắng cháy da nhưng ngay chỗ này m nằm quan sát mọi ng đi qua, thấy sao bình yên quá, ai đi ngang cũng cười với m, dù cho m ch8a3ng biết họ là ai, chỉ may ra họ biết m, những nụ cười khắc khổ nhung vẫn luôn dc chia sẻ cho những ng con xa xứ trở về, nhớ buổi chiều theo bà ra ruộng, k một bóng cây mà sao k ai than vãn nắng cháy` như m, thương Mt, thương cả ng MT thật thà.
Nhớ MT nhiều lắm, cuộc đời xô đẩy nhanh quá,những ng con MTcó ng muốn quên đi cái gốc của m, nhưng đó chỉ là thiểu số mà th, m k thế đâu, m là ng MT mà
Vùng đất này khắc nghiệt wa, mà sao con ng vẫn bốn mùa mưa nắng gắn bó với đất, với nắng mưa, gió sương.Những con ng miến Trung dù có đi xa r, chắc vẫn nhớ MT nhiều lắm, mỗi khi nghe tin bão, lòng lại thấy se thắt, lo lắng thấp thỏm.Bà Ngoại t quyết k vào trong này dù cho nhà m k còn ai ở ngoài đó cả, chỉ vì bà sống k quen, bà nhớ ruộng, nhớ đồng, nhớ cách sống thân tình của ng MT.
Lâu rồi, đã 8 năm r, m k dc ba mẹ cho về MT r, mà sao đôi khi vẫn thấy nhớ cái võng bà mắc ngay giếng nc dưới hai gốc cây gạo hoa đỏ như lửa quá, trời mùa hè nắng cháy da nhưng ngay chỗ này m nằm quan sát mọi ng đi qua, thấy sao bình yên quá, ai đi ngang cũng cười với m, dù cho m ch8a3ng biết họ là ai, chỉ may ra họ biết m, những nụ cười khắc khổ nhung vẫn luôn dc chia sẻ cho những ng con xa xứ trở về, nhớ buổi chiều theo bà ra ruộng, k một bóng cây mà sao k ai than vãn nắng cháy` như m, thương Mt, thương cả ng MT thật thà.
Nhớ MT nhiều lắm, cuộc đời xô đẩy nhanh quá,những ng con MTcó ng muốn quên đi cái gốc của m, nhưng đó chỉ là thiểu số mà th, m k thế đâu, m là ng MT mà