làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

ut_nho

Member
Hội viên mới
Tôi đã vào viện tính đến ngày hôm nay là 7 ngày rồi, tôi sợ lắm, khi nghe bác sĩ nói tôi bị viêm đa khớp tôi đã khóc, khóc rất nhiều, bsĩ nói sợ tôi sợ sau này sẽ bị liệt, và vì tôi bị khớp từ nhỏ nên có khi sẽ bị biến chứng vào tim.
Tôi không dám nói với mẹ tôi điều đó, tôi chỉ dám nói với mẹ là tôi bị viêm đa khớp mà thôi, tôi k dám nói với mẹ, tôi sợ mẹ lo cho tôi.Mẹ tôi cũng bị viêm đa khớp , lúc nào mẹ cũng bi quan mẹ nói nếu mẹ nằm 1 chỗ, mẹ sẽ chết, k để cho chúng tôi chăm sóc mẹ, nhiều lúc mẹ rất bi quan, tôi thường nói với mẹ, sống phải lạc quan, lúc nào cũng nghĩ đến bệnh tật. Nhưng bây giờ chính tôi lại mắc căn bệnh này,mà khi nghe bsĩ nói, nước mắt tôi cứ rơi, và trong đầu lúc nào cũng có những câu nói của bsĩ vang bên tai tôi.
Tôi sợ lắm, 1 con bé lúc nào cũng đùa nghịch, luôn thjk thể thao, nhưng giờ tôi k thể làm đc những điều đó nữa, lúc thi trượt TDTT tôi rât buồn, và chỉ vài ngày trước đó, tôi vẫn còn nói với bạn, nếu cho tôi chọn lại, tôi vẫn sẽ QĐ thi lại TDTT.
Nhưng bây giờ thì tôi thấy may mắn vì mình bị trượt, nếu không tôi đã nhập viện từ lâu rồi. Vì bây jờ tôi đang đi học, nên phải xin bác sĩ cho ngoại trú, nhưng hè tôi phải vào nằm viện. Ngày nào cũng vậy, tôi tranh thủ từng chút thời gian để vảo viện.
Có những hôm fải nghe tin học bù, mà cứ học 5 tiết là tôi lại muốn khóc, tôi sợ k kịp vào viện, chiều tôi học đến 6h mới đc nghỉ, nên k thể vào viện đc.
Bsĩ nói nên điều trị thường xuyên k đc đứt quãng.Tôi rất lo
Hôm nay, học 4 tiết đến 10h20, nhưng mãi 10h35 thầy mới cho về, tôi chỉ biết cắm đầu chạy thật nhanh ra chỗ để xe, để nhanh chóng đến viện, đến nơi, chờ cầu thang máy lâu quá, tôi đành faỉ chạy cầu thang bộ, vì tôi sợ 11h là các phòng nghỉ hết, tôi sẽ phải bỏ mất 1 buổi điều trị, chạy đến tầng 5 mà 2 chân tôi như muốn rơi ra vậy.

Bsĩ nói có bệnh, nhưng cái quan trọng là phải lạc quan, nhưng tôi k thể, cứ mỗi lần nghĩ đến nó là nước mắt tôi lại rơi, k hiểu vì sao nữa, giờ thì tôi hiểu vì sao mẹ lại bi quan như vậy.Tôi cứ trách mẹ k chịu lạc quan lên, nhưng giờ chính bản thân tôi cũng k làm được điều đó.
Tôi sợ lắm, nhưng vẫn như k có chuyện j, k dám nói với mẹ, là tôi sợ , tôi sợ sau này tôi sẽ bị liệt, sẽ bị biến chứng vào tim, mẹ đã lo quá nhiều thứ rồi, tôi không muốn mẹ, phải lo lắng thêm nữa, bệnh mà mẹ vẫn phải đi làm để nuôi chúng tôi.
Nhìn mẹ ngày 1 gầy đi, tôi lại nghĩ đến câu nói của mẹ, nếu mẹ nằm đó, mẹ chỉ cần 1 liều thuốc bả chuột là đủ, mẹ k cần chúng tôi chăm sóc mẹ, mẹ k muốn nằm đó nhìn chúng tôi ngày2 chăm sóc mẹ. Tôi sợ lắm.
Chỉ 3 ngày nữa là tôi xong 1 đợt điêù trị và được ra viện, ngày nào cũng vậy 2 mũi tiêm, và 2 viên thuốc uống, tiêm xong chân tôi như tê dại đi, đến cánh tay tiêm có 2 ngày mà đến ngày hnay là ngày t3 mà tôi vẫn còn thấy đau, k hiểu sao thuốc bệnh nè tiêm buốt và nhức vậy.
làm sao mà nghĩ được cuộc sống luôn chỉ có một màu hồng được chứ
:khoc:
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

đừng nhìn nó theo gam màu tối. Cố gắng lên, hãy tin là mìn sẽ nhanh chóng bình phục, cứ nghĩ đến lúc bình phục mình có thể làm những thứ mình muốn, thực hiện những điều lâu nay chưa làm đc.
Cố gắng lên nhé!
mìn thì ko chúc cho bạn cuộc sống sẽ có màu hồng, bởi nhìu khi phải có những gam màu khác nữa, chỉ chúc bạn ĐỦ thui
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Ut_nho cố lên!
Cầu xin ơn trên phù hộ cho em tôi vượt qua những khó khăn trong lúc này!
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

đừng nhìn nó theo gam màu tối. Cố gắng lên, hãy tin là mìn sẽ nhanh chóng bình phục, cứ nghĩ đến lúc bình phục mình có thể làm những thứ mình muốn, thực hiện những điều lâu nay chưa làm đc.
Cố gắng lên nhé!
mìn thì ko chúc cho bạn cuộc sống sẽ có màu hồng, bởi nhìu khi phải có những gam màu khác nữa, chỉ chúc bạn ĐỦ thui

Ai cũng nói vậy, nhưng k hiểu sao út cứ mỗi lần nghĩ đến nó là út lại thấy sợ, cô ở gần nhà ngoại út mới 30t đã nằm 1 chỗ rùi, út sợ lắm
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Ut_nho cố lên!
Cầu xin ơn trên phù hộ cho em tôi vượt qua những khó khăn trong lúc này!

e sẽ cố gắng, nhưng chẳng biết thế nào nữa, nghĩ đến nó là rơi nước mắt, jờ mới biết cái cảm jác khi mắc bệnh, ng bệnh có những suy nghĩ như thế nào rồi. Mẹ tuy bi quan nhưng sự kiên trì của mẹ lơn hơn nhỏ nhiều lắm
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Chị đừng nên buồn và suy nghĩ nhiều về bệnh tật của mình.Hay nghĩ về những gì tốt đẹp mà mình đang có đừng để nó chi phối mình.Sống trên đời quan trọng là sống như the nao vẫn còn nhiều người gặp khó khăn hơn mà người ta vãn sống tốt đấy thôi!hãy chia sẻ với mọi người rồi chị sẽ thấy nhẹ nhõm hơn.CHúc chị lun mạnh mẽ và sớm khỏi bệnh
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Tin là Út sẽ qua được mà. Nothing is impossible!!! Cố lên nhoá.
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

út cũng mong vậy, cầu mong cho 1 con bé lúc nào cũng thik đùa nghịch, chạy nhảy k fải nằm 1 chỗ , :lasao:
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

cố lên út.mọi người luôn bên út đó!
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Mình cũng từng bị bệnh rất nặng, phải đi khám và chữa rất nhiều mới khỏi, ngày đó mình mới học lớp 7, mình cũng đã rất sợ và có tâm trạng như bạn, mình hay ngồi một mình và khóc. Nhưng mọi chuyện đã qua và bây giờ mình đã khỏe mạnh và làm việc, dù vậy sức khỏe mình cũng có phần giảm sút đi. Mình mong bạn luôn vui vẻ và lạc quan, tinh thần thoải mái là liều thuốc tốt nhất để nhanh khỏi bệnh. Chúc bạn tự tin và mau khỏi bệnh!
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Chạm vào bờ cát
Sóng vỡ tan rồi
Hãy để em về cùng anh
Khi biển chiều nhạt nắng
Tuổi chúng mình như con nước đầy vơi


Số phận đã bắt đầu từ thuở nào xa xôi
Tình yêu vẹn nguyên sau cơn hồng thủy
Hoa vàng rơi rơi ngoài sân rất khẽ
Mái nhà bình yên nghe gió hát miên man


Bởi những đêm trường hoang mang
Lo sợ ngày mai biển lội mùa giông bão
Hãy để em về cùng anh
Tóc mây buông dài
Trời xanh lên màu áo


Hãy để em về cùng anh
Quá khứ như vết chân dã tràng
Không tiếc nữa
Bên em là biển yêu thương
Là anh khi lòng đầy niềm nhớ.
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Cố gắng lên bạn nhé. Niềm vui và sự lạc quan sẽ mang lại cho bạn sự thành công trong việc điều trị đấy. Cố lên, mọi người cũng chỉ bít an ủi và động viên bạn thui còn có khỏi hay không là ở tự bản thân và sự cố gắng của bạn đó...
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

Tôi đã vào viện tính đến ngày hôm nay là 7 ngày rồi, tôi sợ lắm, khi nghe bác sĩ nói tôi bị viêm đa khớp tôi đã khóc, khóc rất nhiều, bsĩ nói sợ tôi sợ sau này sẽ bị liệt, và vì tôi bị khớp từ nhỏ nên có khi sẽ bị biến chứng vào tim.
Tôi không dám nói với mẹ tôi điều đó, tôi chỉ dám nói với mẹ là tôi bị viêm đa khớp mà thôi, tôi k dám nói với mẹ, tôi sợ mẹ lo cho tôi.Mẹ tôi cũng bị viêm đa khớp , lúc nào mẹ cũng bi quan mẹ nói nếu mẹ nằm 1 chỗ, mẹ sẽ chết, k để cho chúng tôi chăm sóc mẹ, nhiều lúc mẹ rất bi quan, tôi thường nói với mẹ, sống phải lạc quan, lúc nào cũng nghĩ đến bệnh tật. Nhưng bây giờ chính tôi lại mắc căn bệnh này,mà khi nghe bsĩ nói, nước mắt tôi cứ rơi, và trong đầu lúc nào cũng có những câu nói của bsĩ vang bên tai tôi.
Tôi sợ lắm, 1 con bé lúc nào cũng đùa nghịch, luôn thjk thể thao, nhưng giờ tôi k thể làm đc những điều đó nữa, lúc thi trượt TDTT tôi rât buồn, và chỉ vài ngày trước đó, tôi vẫn còn nói với bạn, nếu cho tôi chọn lại, tôi vẫn sẽ QĐ thi lại TDTT.
Nhưng bây giờ thì tôi thấy may mắn vì mình bị trượt, nếu không tôi đã nhập viện từ lâu rồi. Vì bây jờ tôi đang đi học, nên phải xin bác sĩ cho ngoại trú, nhưng hè tôi phải vào nằm viện. Ngày nào cũng vậy, tôi tranh thủ từng chút thời gian để vảo viện.
Có những hôm fải nghe tin học bù, mà cứ học 5 tiết là tôi lại muốn khóc, tôi sợ k kịp vào viện, chiều tôi học đến 6h mới đc nghỉ, nên k thể vào viện đc.
Bsĩ nói nên điều trị thường xuyên k đc đứt quãng.Tôi rất lo
Hôm nay, học 4 tiết đến 10h20, nhưng mãi 10h35 thầy mới cho về, tôi chỉ biết cắm đầu chạy thật nhanh ra chỗ để xe, để nhanh chóng đến viện, đến nơi, chờ cầu thang máy lâu quá, tôi đành faỉ chạy cầu thang bộ, vì tôi sợ 11h là các phòng nghỉ hết, tôi sẽ phải bỏ mất 1 buổi điều trị, chạy đến tầng 5 mà 2 chân tôi như muốn rơi ra vậy.

Bsĩ nói có bệnh, nhưng cái quan trọng là phải lạc quan, nhưng tôi k thể, cứ mỗi lần nghĩ đến nó là nước mắt tôi lại rơi, k hiểu vì sao nữa, giờ thì tôi hiểu vì sao mẹ lại bi quan như vậy.Tôi cứ trách mẹ k chịu lạc quan lên, nhưng giờ chính bản thân tôi cũng k làm được điều đó.
Tôi sợ lắm, nhưng vẫn như k có chuyện j, k dám nói với mẹ, là tôi sợ , tôi sợ sau này tôi sẽ bị liệt, sẽ bị biến chứng vào tim, mẹ đã lo quá nhiều thứ rồi, tôi không muốn mẹ, phải lo lắng thêm nữa, bệnh mà mẹ vẫn phải đi làm để nuôi chúng tôi.
Nhìn mẹ ngày 1 gầy đi, tôi lại nghĩ đến câu nói của mẹ, nếu mẹ nằm đó, mẹ chỉ cần 1 liều thuốc bả chuột là đủ, mẹ k cần chúng tôi chăm sóc mẹ, mẹ k muốn nằm đó nhìn chúng tôi ngày2 chăm sóc mẹ. Tôi sợ lắm.
Chỉ 3 ngày nữa là tôi xong 1 đợt điêù trị và được ra viện, ngày nào cũng vậy 2 mũi tiêm, và 2 viên thuốc uống, tiêm xong chân tôi như tê dại đi, đến cánh tay tiêm có 2 ngày mà đến ngày hnay là ngày t3 mà tôi vẫn còn thấy đau, k hiểu sao thuốc bệnh nè tiêm buốt và nhức vậy.
làm sao mà nghĩ được cuộc sống luôn chỉ có một màu hồng được chứ
:khoc:
tự tin lên em. anh đã nói rồi mà ý trí có thể thắng được bênh tật, giờ chịu khó bớt chút thời gian tập luyện chút nhé. hôm nay em ra viện rồi chúc mừng em nhé. cố gắng lên nhé . . em không nên giấu gia đình phải nói ra để mọi ngừoi cùng chung sức giúp em chứ. cái tội giấu bênh là rất nguy hiểm đấy đến khi nó nặng rồi thì không kịp chữa đâu
CHúc em sớm khỏi bệnh
 
Ðề: làm sao để sống lạc quan hơn !! Tôi sợ lắm

tự tin lên em. anh đã nói rồi mà ý trí có thể thắng được bênh tật, giờ chịu khó bớt chút thời gian tập luyện chút nhé. hôm nay em ra viện rồi chúc mừng em nhé. cố gắng lên nhé . . em không nên giấu gia đình phải nói ra để mọi ngừoi cùng chung sức giúp em chứ. cái tội giấu bênh là rất nguy hiểm đấy đến khi nó nặng rồi thì không kịp chữa đâu
CHúc em sớm khỏi bệnh
vâng thank a, thank mọi ng nhiều lắm, e cũng biết vậy, nhưng cũng chẳng làm đc j,nói ra cũng có jải quyết đc j đâu.
E vui lắm khi đc ra viện, nhưng 7 ngày sao bsi lại hẹn vào viện tiếp, e mong rằng lúc đó, bsĩ cho e 1 kết quả mà e mong muốn, đừng bắt e fải vào viện nữa
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top