“Em đẹp nhất khi em cười và xin chớ quên lời anh đừng để vụt mất tuổi xanh”
Kathy Kathy - đó là bài mà N hay hát cho tôi nghe cùng với lời nhắn “Hãy cười nhiều T nhé!”. Mỗi lần như vậy N đều gọi tôi là Kathy’s Smiling:
- Nghe bùn cười vậy???
- Hay mừ, ý nghĩa lém đóa
- Hok thik
- Vậy gọi là Girlsmiling nhé!
- Uhm nghe hay đó, để lấy làm nick.
- (Cười)
- Mà vít thế nèo ý nhỉ?
Cái nick Girlsmiling đã ra đời như thế.
- N ơi, cái máy tính nhà T bị làm sao ý.
- N ơi, T đói. Mua j cho T ăn đi.
- N ơi, T mất xe rùi. Huhuhu
Phải. Tôi đã quen có N trong đời. Nhưng N luôn chiều theo mọi yêu cầu của tôi nên ... kệ
. Và có 1 câu tôi hay nói với N:
- N ơi, mau kím ng` iu đi, đừng lông bông mãi nữa.
(Chat)
C: Chị ơi, Gấp! Gấp! Cứu em gấp.
- Cháy cái giề rùi hả?
- Nghiêm túc nha chị X(
- Ờ nghiêm túc. Thế có việc j?
- Anh N nói yêu em
(
- Ack. Cái tên nhát gái đó mà biết tỏ tình hả? Thế giới sắp sập, chuẩn bị di tán thui.
- Chị. Nghiêm túc. Em nói thật mà.
- Thì vẫn nghiêm túc mà. Rùi seo?
- Sao là sao?
- Em thế nào? Có iu N ko?
- Có :”>
- Thế còn kiu j nữa?
- Nhưng mà đường đột quá. Em ko biết anh N có thật lòng ko? Hay là trêu em?
- N nhát gái lắm nên nếu N nói yêu em là thật đó. N ko bao giờ đùa giỡn trong tình cảm đâu.
- Chúc mừng N nhé. Tưởng ế rùi chứ????
- Hì có j đâu.
- Thik cô bé đó ở điểm j vậy?
- C rất dễ thương, vui vẻ.... Giống T ngày trước vậy.
- ............
- T có biết là trước đây N rất yêu T ko?
- Cũng đoán vậy. Nhưng N ko nói nên T ko dám chắc đúng ko?
N ơi, sao lại nói ra? Coi như ko biết có phải hay hơn ko?
- N ơi, ........
- Xin lỗi T nhé! C bị ốm, N phải ở bên chăm sóc.
- Nhà C có việc bận, N phải giúp 1 tay. Ko đi đc rùi.
- Để hôm khác T nhé. C muốn đi chơi 1 mình thôi.
.....................................
Buồn. Nhiều lần như vậy rồi N ơi. Bây giờ N ko còn thời gian giành cho T nữa.
Khóc. Tại sao vậy nhỉ? Sao tôi lại khóc. Đó cũng là lẽ đương nhiên thôi. Tôi đâu có là j của N đâu. Bây giờ đối với N, C mới là người quan trọng nhất, đâu phải tôi. Biết vậy nhưng sao vẫn buồn, vẫn khóc.
“You make me hurt!” Tôi nhắn tin cho N. N đến nhà tìm tôi.
- T sao vậy? Có chuyện j àh?
- Ko.
- Sao nhắn tin cho N như vậy?
- Trêu N thôi.
- Trời làm N tưởng T có chuyện j?
- Sao mà quan tâm đến T vậy?
- Vì T là bạn thân nhất của N mà.
Bạn thân ư? Phải với N tôi chỉ là “bạn”. N về tôi lại khóc. Sao dạo này tôi hay khóc vậy chứ nhỉ? Mà có j đâu phải khóc chứ? Tôi ko hiểu nổi chính mình nữa rồi.
Ngày ... tháng .... năm .... tôi nhận được thiếp cưới của N và C. Lại khóc. Không hiểu sao nữa? Tôi đâu có tình cảm j với N, sao lại buồn? Sao phải khóc? Nghĩ vậy nhưng tôi vẫn ko cầm đc nước mắt. Tôi ko còn là Girlsmiling như ngày nào. Tôi thấy chán tất cả. Không muốn làm j. Tại sao vậy? Càng ngày tôi càng ko thể hiểu nổi chính tôi.
Kathy Kathy - đó là bài mà N hay hát cho tôi nghe cùng với lời nhắn “Hãy cười nhiều T nhé!”. Mỗi lần như vậy N đều gọi tôi là Kathy’s Smiling:
- Nghe bùn cười vậy???

- Hay mừ, ý nghĩa lém đóa
- Hok thik
- Vậy gọi là Girlsmiling nhé!
- Uhm nghe hay đó, để lấy làm nick.
- (Cười)
- Mà vít thế nèo ý nhỉ?

Cái nick Girlsmiling đã ra đời như thế.
- N ơi, cái máy tính nhà T bị làm sao ý.
- N ơi, T đói. Mua j cho T ăn đi.
- N ơi, T mất xe rùi. Huhuhu
Phải. Tôi đã quen có N trong đời. Nhưng N luôn chiều theo mọi yêu cầu của tôi nên ... kệ
- N ơi, mau kím ng` iu đi, đừng lông bông mãi nữa.
(Chat)
C: Chị ơi, Gấp! Gấp! Cứu em gấp.
- Cháy cái giề rùi hả?
- Nghiêm túc nha chị X(
- Ờ nghiêm túc. Thế có việc j?
- Anh N nói yêu em
- Ack. Cái tên nhát gái đó mà biết tỏ tình hả? Thế giới sắp sập, chuẩn bị di tán thui.
- Chị. Nghiêm túc. Em nói thật mà.
- Thì vẫn nghiêm túc mà. Rùi seo?
- Sao là sao?
- Em thế nào? Có iu N ko?
- Có :”>
- Thế còn kiu j nữa?
- Nhưng mà đường đột quá. Em ko biết anh N có thật lòng ko? Hay là trêu em?
- N nhát gái lắm nên nếu N nói yêu em là thật đó. N ko bao giờ đùa giỡn trong tình cảm đâu.
- Chúc mừng N nhé. Tưởng ế rùi chứ????
- Hì có j đâu.
- Thik cô bé đó ở điểm j vậy?
- C rất dễ thương, vui vẻ.... Giống T ngày trước vậy.
- ............
- T có biết là trước đây N rất yêu T ko?
- Cũng đoán vậy. Nhưng N ko nói nên T ko dám chắc đúng ko?
N ơi, sao lại nói ra? Coi như ko biết có phải hay hơn ko?
- N ơi, ........
- Xin lỗi T nhé! C bị ốm, N phải ở bên chăm sóc.
- Nhà C có việc bận, N phải giúp 1 tay. Ko đi đc rùi.
- Để hôm khác T nhé. C muốn đi chơi 1 mình thôi.
.....................................
Buồn. Nhiều lần như vậy rồi N ơi. Bây giờ N ko còn thời gian giành cho T nữa.
Khóc. Tại sao vậy nhỉ? Sao tôi lại khóc. Đó cũng là lẽ đương nhiên thôi. Tôi đâu có là j của N đâu. Bây giờ đối với N, C mới là người quan trọng nhất, đâu phải tôi. Biết vậy nhưng sao vẫn buồn, vẫn khóc.
“You make me hurt!” Tôi nhắn tin cho N. N đến nhà tìm tôi.
- T sao vậy? Có chuyện j àh?
- Ko.
- Sao nhắn tin cho N như vậy?
- Trêu N thôi.
- Trời làm N tưởng T có chuyện j?
- Sao mà quan tâm đến T vậy?
- Vì T là bạn thân nhất của N mà.
Bạn thân ư? Phải với N tôi chỉ là “bạn”. N về tôi lại khóc. Sao dạo này tôi hay khóc vậy chứ nhỉ? Mà có j đâu phải khóc chứ? Tôi ko hiểu nổi chính mình nữa rồi.
Ngày ... tháng .... năm .... tôi nhận được thiếp cưới của N và C. Lại khóc. Không hiểu sao nữa? Tôi đâu có tình cảm j với N, sao lại buồn? Sao phải khóc? Nghĩ vậy nhưng tôi vẫn ko cầm đc nước mắt. Tôi ko còn là Girlsmiling như ngày nào. Tôi thấy chán tất cả. Không muốn làm j. Tại sao vậy? Càng ngày tôi càng ko thể hiểu nổi chính tôi.
Sửa lần cuối: