Có phải là tình yêu?

miganam

New Member
Hội viên mới
Gặp anh một ngày giữa hạ. Tháng 7 buồn, một ngày không mưa. Từng ngày, từng ngày sau đó, tình cảm trong em nảy nở .Và em thật vui khi anh chia sẻ với em rằng anh cũng vậy. Em gieo trong lòng nối nhớ, cảm xúc rộn ràng khi nhận sms của anh, khi nghe tiếng anh nói, cảm nhận nhịp thở ấm áp đều đều của anh hằng đêm khi chúng ta chuyện trò. Rồi anh kể về tình yêu trong quá khứ, mối tình đầu sâu đậm khắc cốt ghi tâm. Em không hề mảy may ghen tỵ, cảm giác thú vị đan xen, thầm nhận ra em thật may mắn khi gặp được một người con trai sâu sắc. Thấy sao mình quá bé nhỏ, lẻ loi... không xứng với anh khi em tự làm phép so sánh mình với người ấy. Em hồ nghi cảm xúc của mình khi mỗi sáng thức dậy em luôn hi vọng sms đầu tiên em nhận được là từ anh, nhưng ... không phải. Đôi khi trái tim có lý lẽ riêng của nó, cảm xúc thật khó lý giải. Có lẽ em đang nuôi hy vọng về một người mới quen? Anh vẫn hát cho em nghe mỗi đêm, nhưng đôi khi lạnh lùng, vô tâm đến khó hiểu. Đôi khi em chẳng dám làm phiền vào không gian chật hẹp của anh. Nhưng em tin có nhiều cách để thể hiện sự quan tâm, nhưng thật lạ có những lúc em không cảm nhận thấy điều đó. Tại sao vậy? Em không giấu anh rằng em vẫn biết có người luôn đi bên cạnh em, nhưng tại sao anh không hiểu những người đó dường như vô hình khi anh hoàn toàn hiện hữu. " Em không dám đón nhận nhưng xin em đừng vội vàng để nó kết thúc!" anh đã nói vậy khi nghe em nói chúng ta nên dừng lại. Nhưng rồi bây giờ người nhắc lại điều đó là anh! Em đã phạm sai lầm hay thật lòng anh chẳng có chút vương vấn gì về em vậy? Xa nhau để em nhận ra nỗi nhớ của em thật sự là rung cảm ... hay chỉ là một thói quen!
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Có phải là tình yêu?

Như một cơn gió !!!!!!!!
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Một cơn gió thôi sao bạn?
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

tình yêu nó chỉ có thể được cảm nhận của người trong cuộc thôi chứ bạn nói bấy nhiêu thì mình cũng chẳng thể kết luận được gì,Nhưng như vậy thì nó mới chớm nở thôi chứ chưa có cơ hội và điều kiện để phát triển
 
Re: Ðề: Có phải là tình yêu?

Như một cơn gió !!!!!!!!
Tình yêu đến em không mong đợi gì. Tình yêu đi em ko hề hối tiếc. Níu kéo chi khi tình đã nhạt phai. Để ngày mai phải hối hận
Hãy sống một cuộc đời không hề sợ hãi
Đối diện với chở ngại
Và chứng minh rằng bạn có thể vượt qua
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Có phải là tình yêu?

Gặp anh một ngày giữa hạ. Tháng 7 buồn, một ngày không mưa. Từng ngày, từng ngày sau đó, tình cảm trong em nảy nở .Và em thật vui khi anh chia sẻ với em rằng anh cũng vậy. Em gieo trong lòng nối nhớ, cảm xúc rộn ràng khi nhận sms của anh, khi nghe tiếng anh nói, cảm nhận nhịp thở ấm áp đều đều của anh hằng đêm khi chúng ta chuyện trò. Rồi anh kể về tình yêu trong quá khứ, mối tình đầu sâu đậm khắc cốt ghi tâm. Em không hề mảy may ghen tỵ, cảm giác thú vị đan xen, thầm nhận ra em thật may mắn khi gặp được một người con trai sâu sắc. Thấy sao mình quá bé nhỏ, lẻ loi... không xứng với anh khi em tự làm phép so sánh mình với người ấy. Em hồ nghi cảm xúc của mình khi mỗi sáng thức dậy em luôn hi vọng sms đầu tiên em nhận được là từ anh, nhưng ... không phải. Đôi khi trái tim có lý lẽ riêng của nó, cảm xúc thật khó lý giải. Có lẽ em đang nuôi hy vọng về một người mới quen? Anh vẫn hát cho em nghe mỗi đêm, nhưng đôi khi lạnh lùng, vô tâm đến khó hiểu. Đôi khi em chẳng dám làm phiền vào không gian chật hẹp của anh. Nhưng em tin có nhiều cách để thể hiện sự quan tâm, nhưng thật lạ có những lúc em không cảm nhận thấy điều đó. Tại sao vậy? Em không giấu anh rằng em vẫn biết có người luôn đi bên cạnh em, nhưng tại sao anh không hiểu những người đó dường như vô hình khi anh hoàn toàn hiện hữu. " Em không dám đón nhận nhưng xin em đừng vội vàng để nó kết thúc!" anh đã nói vậy khi nghe em nói chúng ta nên dừng lại. Nhưng rồi bây giờ người nhắc lại điều đó là anh! Em đã phạm sai lầm hay thật lòng anh chẳng có chút vương vấn gì về em vậy? Xa nhau để em nhận ra nỗi nhớ của em thật sự là rung cảm ... hay chỉ là một thói quen!

Ước j mình có lại những cảm xúc này nhỉ, cuộc sống cơm áo gạo tiền rồi bà con họ hàng, rồi con cái nội ngoại đã ko có mình những cảm xúc như thế. Tình yêu vốn vậy, trải qua vui buồn thăng hoa để đem con người về với cuộc sống thực tại. hãy sáng suốt lựa chọn, tình yêu không chỉ là cảm giác mà nó cần gắn liền với cuộc sống thực tế nữa bạn nhé. Chúc bạn có 1 lựa chọn sáng suốt.
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Tình yêu thật nhiều màu sắc...Mình và nguời ấy quen nhau qua nguời ban, bọn mình dần thân nhau hơn có lẽ vì hai đứa cùng quê, buồn nỗi chúng mình chua gặp nhau đc vì mình biết người ấy bận lắm và hai đứa làm và học ở xa nhau nữa, lúc nguời ấy có tg thì mình bận và nguợc lại.Nguời ấy quan tâm tới mình nhiều lắm,,, một điều ko thể dấu là mình cũng thấy vui khi nc với ng ấy. Tình cảm đó là j vậy? có phải là y ko? hay chỉ là cơn gió thoáng qua ...
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Có phải là tình yêu?

Chỉ nên là một cơn gió thoảng wa. Mình cũng đã từng có cảm giác ấy. Xa nhau một thời gian, việc làm và việc học đã chiếm hầu hết thời gian của mình. Rồi giờ đây nghĩ lại, đó chỉ là cảm xúc nhất thời. Và mình cũng vui vì điều đó, vì nhờ có vậy mà mình mới phát hiện thực ra mình vẫn chưa rung động thật sự với một ai cả. Cảm giác đầu luôn làm chúng ta ngộ nhận mà thôi bạn àh. Bạn cứ tin đi, biết đâu đó, có một người vẫn đang chờ đợi ta thì sao...
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Cảm ơn mọi người đã chia sẻ với miganam! Miganam cũng đang cố gắng lắng nghe cảm xúc trong mình, nhưng dù là thoáng qua như cơn gió hay đã thật sự là yêu thì mình vẫn cảm thấy vui vì đó thật sự là cảm xúc! thanks cả nhà nhé!
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Thật lòng hay ******* vậy trời ơi????:chuyengivay:
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Em bik cảm giác yêu từ năm lớp 5.
Từ đó đến giờ em chưa cảm nhận dc cảm giác nào mãnh liệt đến vậy.^_^
Giờ gặp người đẹp cảm giác tựa gió thoáng qua mà thôi. :D
 
Gặp anh một ngày giữa hạ. Tháng 7 buồn, một ngày không mưa. Từng ngày, từng ngày sau đó, tình cảm trong em nảy nở .Và em thật vui khi anh chia sẻ với em rằng anh cũng vậy. Em gieo trong lòng nối nhớ, cảm xúc rộn ràng khi nhận sms của anh, khi nghe tiếng anh nói, cảm nhận nhịp thở ấm áp đều đều của anh hằng đêm khi chúng ta chuyện trò. Rồi anh kể về tình yêu trong quá khứ, mối tình đầu sâu đậm khắc cốt ghi tâm. Em không hề mảy may ghen tỵ, cảm giác thú vị đan xen, thầm nhận ra em thật may mắn khi gặp được một người con trai sâu sắc. Thấy sao mình quá bé nhỏ, lẻ loi... không xứng với anh khi em tự làm phép so sánh mình với người ấy. Em hồ nghi cảm xúc của mình khi mỗi sáng thức dậy em luôn hi vọng sms đầu tiên em nhận được là từ anh, nhưng ... không phải. Đôi khi trái tim có lý lẽ riêng của nó, cảm xúc thật khó lý giải. Có lẽ em đang nuôi hy vọng về một người mới quen? Anh vẫn hát cho em nghe mỗi đêm, nhưng đôi khi lạnh lùng, vô tâm đến khó hiểu. Đôi khi em chẳng dám làm phiền vào không gian chật hẹp của anh. Nhưng em tin có nhiều cách để thể hiện sự quan tâm, nhưng thật lạ có những lúc em không cảm nhận thấy điều đó. Tại sao vậy? Em không giấu anh rằng em vẫn biết có người luôn đi bên cạnh em, nhưng tại sao anh không hiểu những người đó dường như vô hình khi anh hoàn toàn hiện hữu. " Em không dám đón nhận nhưng xin em đừng vội vàng để nó kết thúc!" anh đã nói vậy khi nghe em nói chúng ta nên dừng lại. Nhưng rồi bây giờ người nhắc lại điều đó là anh! Em đã phạm sai lầm hay thật lòng anh chẳng có chút vương vấn gì về em vậy? Xa nhau để em nhận ra nỗi nhớ của em thật sự là rung cảm ... hay chỉ là một thói quen!
Chỉ là những phú xao lòng cho cuộc sống thêm thi vị. Bạn ko nên nghĩ đấy là tình yêu rồi sợ mất mà buồn. Nửa kia của bạn còn ở đâu đó mà các bạn chưa gặp nhau thôi. Hãy vui lên bạn nhé!
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Em bik cảm giác yêu từ năm lớp 5.
Từ đó đến giờ em chưa cảm nhận dc cảm giác nào mãnh liệt đến vậy.^_^
Giờ gặp người đẹp cảm giác tựa gió thoáng qua mà thôi. :D

bạn nói rất Chuẩn...đầy mới là cảm nhận thực sự về tình yêu...Chuẩn tấu lên vua "Càng cua"đêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêê:noinhiu:
Mình cũng từng biết yêu từ năm lớp 6...thật may mắn là không nên thổ lổ sớm...kẻo đeo gông trên vai thì mệt...:chongmat:và cảm giác yêu thì thật tuyệt...:mua:thật đáng tiếc đó là tình yêu đơn phương:tuivotoi:
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Ước j mình có lại những cảm xúc này nhỉ, cuộc sống cơm áo gạo tiền rồi bà con họ hàng, rồi con cái nội ngoại đã ko có mình những cảm xúc như thế. Tình yêu vốn vậy, trải qua vui buồn thăng hoa để đem con người về với cuộc sống thực tại. hãy sáng suốt lựa chọn, tình yêu không chỉ là cảm giác mà nó cần gắn liền với cuộc sống thực tế nữa bạn nhé. Chúc bạn có 1 lựa chọn sáng suốt.
giong m. doi khi dung lai mong 1 cam giac tinh yeu ma ko biet tim dau
 
Ðề: Có phải là tình yêu?

Gặp anh một ngày giữa hạ. Tháng 7 buồn, một ngày không mưa. Từng ngày, từng ngày sau đó, tình cảm trong em nảy nở .Và em thật vui khi anh chia sẻ với em rằng anh cũng vậy. Em gieo trong lòng nối nhớ, cảm xúc rộn ràng khi nhận sms của anh, khi nghe tiếng anh nói, cảm nhận nhịp thở ấm áp đều đều của anh hằng đêm khi chúng ta chuyện trò. Rồi anh kể về tình yêu trong quá khứ, mối tình đầu sâu đậm khắc cốt ghi tâm. Em không hề mảy may ghen tỵ, cảm giác thú vị đan xen, thầm nhận ra em thật may mắn khi gặp được một người con trai sâu sắc. Thấy sao mình quá bé nhỏ, lẻ loi... không xứng với anh khi em tự làm phép so sánh mình với người ấy. Em hồ nghi cảm xúc của mình khi mỗi sáng thức dậy em luôn hi vọng sms đầu tiên em nhận được là từ anh, nhưng ... không phải. Đôi khi trái tim có lý lẽ riêng của nó, cảm xúc thật khó lý giải. Có lẽ em đang nuôi hy vọng về một người mới quen? Anh vẫn hát cho em nghe mỗi đêm, nhưng đôi khi lạnh lùng, vô tâm đến khó hiểu. Đôi khi em chẳng dám làm phiền vào không gian chật hẹp của anh. Nhưng em tin có nhiều cách để thể hiện sự quan tâm, nhưng thật lạ có những lúc em không cảm nhận thấy điều đó. Tại sao vậy? Em không giấu anh rằng em vẫn biết có người luôn đi bên cạnh em, nhưng tại sao anh không hiểu những người đó dường như vô hình khi anh hoàn toàn hiện hữu. " Em không dám đón nhận nhưng xin em đừng vội vàng để nó kết thúc!" anh đã nói vậy khi nghe em nói chúng ta nên dừng lại. Nhưng rồi bây giờ người nhắc lại điều đó là anh! Em đã phạm sai lầm hay thật lòng anh chẳng có chút vương vấn gì về em vậy? Xa nhau để em nhận ra nỗi nhớ của em thật sự là rung cảm ... hay chỉ là một thói quen!

Tình yêu thì có 1 mà những cái tương tự tình yêu thì nhiều lắm bạn ah, chỉ khi bạn ở bên cạnh ngta, bạn mới biết được rằng, ngta có yêu bạn hay không, và bạn yêu ngta đến mức nào. Bạn có thể đang ngộ nhận đó, bạn biết không? Có câu: con gái yêu bằng tai, đúng nhiều lắm đó, con gái thường hay mơ mộng....nên xác định tình yêu ở thực tại nha bạn. Nếu không bạn sẽ lọt vào cảm giác yêu, nào là giận hờn, dỗi, đợi chờ, ghen tỵ.... chỉ mệt mỏi hơn thôi bạn ah, đôi khi bạn làm người ta chán nản. Tốt nhất, bạn hãy tự tạo cơ hội để 2 người có thể ở bên nhau nhiều hơn, có kỷ niệm nhiều hơn, lúc đó bạn sẽ có câu trả lời thôi bạn ah... ^^
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top