Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Thức dậy rụng rời nghe giá xăng tăng
Hễ xuống phố phải kè "nồi cơm điện"
Thôi tàn rồi một thuở mộng dung dăng.
Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Không còn dũng khí để chia nhau muỗng mắm tôm
Anh yếu đuối và em yếu đuối
Chết bên nhau ngại mang tiếng ôm đồm.
Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Đường Sài Gòn nô nức ... kẹt xe
Lối về nhà em đang quen bỗng lạ
Một chiều thôi, anh không biết quay về.
Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Chúng mình yêu nhau thật là vất vả!
(Chúng mình yêu nhau thật là vật vã!)
ST - Nguyễn Thiên Ngân
(st)
Thức dậy rụng rời nghe giá xăng tăng
Hễ xuống phố phải kè "nồi cơm điện"
Thôi tàn rồi một thuở mộng dung dăng.
Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Không còn dũng khí để chia nhau muỗng mắm tôm
Anh yếu đuối và em yếu đuối
Chết bên nhau ngại mang tiếng ôm đồm.
Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Đường Sài Gòn nô nức ... kẹt xe
Lối về nhà em đang quen bỗng lạ
Một chiều thôi, anh không biết quay về.
Chúng mình yêu nhau nhằm thời thổ tả
Chúng mình yêu nhau thật là vất vả!
(Chúng mình yêu nhau thật là vật vã!)
ST - Nguyễn Thiên Ngân
(st)