Góc dành riêng cho Juventus

augialong

Member
Hội viên mới
75px-Juventus-FC.png

Tên đầy đủ : Juventus Football Club

Biệt danh La Vecchia Signora (Bà đầm già), Bianconeri (Đen-trắng),Zebre (Ngựa vằn), Gobbi
Năm thành lập: 1 tháng 11 năm 1897
Sân vận động: Stadio Olimpico di Torino, Torino, Italia
Sức chứa:
67.229
Chủ tịch
Giovanni Cobolli
Huấn luyện viên Claudio Ranieri
Giải đấu: Serie A.
Website: http://www.juventus.com
 Juventus: những chặng đường lịch sử


Lịch sử của Juventus song hành một cách kỳ lạ với đội tuyển Italia nói riêng và nền bóng đá Italia nói chung. Bởi lẽ ở đất nươc hình chiếc ủng này ít có CLB nào có ảnh hưởng lớn lao và để lại nhiều dấu ấn đến thế trong bề dày lịch sử của nền bóng đá đất nước. Và hơn bao giờ hết, đó là đội bóng của vinh quang, nơi sinh ra những thiên tài bóng đá của Italia và thế giới.
Trong suốt hơn 100 năm qua cái tên Juventus đã có ý nghĩa thật lớn lao với biết bao nhiêu người. Đối với những cổ động viên trên thế giới thì Juve là hình ảnh, là giá trị đích thực nhất của bóng đá Italia và châu lục. Với gia đình Agnelli mà tiền từ hãng xe FIAT đổ vào CLB thì đấy là một tủ kính trưng bầy hào nhoáng mỗi năm một nhiều thêm những chiến công hào hùng
.

Và đối với hơn 21 triệu người Italia thì đó là một thứ tình yêu vô bờ bến đã ngấm sâu vào máu họ, một thứ tình yêu chung thuỷ không thể xoá nhoà. Bởi Juve là tượng đài lớn nhất của bóng đá Italia mà người ta có thể tự hào. Bất chấp Milan hùng mạnh đã gây tiếng vang lớn lao ra khắp thế giới, Juventus vẫn sẽ luôn là đội bóng đầu tiên người ta nhắc đến khi nói về bóng đá Italia. Đội bóng ấy không chỉ tạo ra những ngôi sao, nó còn góp phần quan trọng trong việc hình thành bộ mặt của cả một nền bóng đá. Những đội tuyển Italia vô địch TG các năm 1934, 1938 và 1982 thường xuyên có quá nửa là những cầu thủ của Juve có mặt trong đội hình chính ( thậm chí năm 34 có tới 9 người ).

Chất Italia của Juve bao trùm lên tất cả các hoạt động của đội bóng và hơn thế họ khơi dậy tinh thần yêu nước lớn lao với một đội ngũ những cầu thủ Italia trong đội hình. Juve luôn có những cầu thủ Italia xuất xắc nhất thế hệ của họ và luôn đóng góp một phần rất lớn cho Squadra Azzurra, điều phân biệt với những đội bóng khác vốn chỉ lệ thuộc vào những cầu thủ nước ngoài
.



Trước cửa trụ sở của Juventus ở Piazza Crimera có một chiếc ghế được bầy ở một vì trí rất trang trọng. Đó chính là chiếc ghế mà cách đây hơn 100 năm những người sáng lập ra Juve vĩ đại đã ngồi. Họ có 10 người tất cả, và ở độ tuổi từ 14 đến 17, họ là những học sinh của Trường trung học Azeglio ở Torino. Họ là những thanh niên đầy lòng nhiệt tình và họ đã bàn cãi rất hăng về việc thành lập một CLB thể thao cho thành phố. Hai anh em nhà Canfari, Eugenio và Enrico đề xuất bóng đá, môn thể thao đã du nhập vào Italia từ trước đó vài năm và tất cả đồng ý thành lập CLB bóng đá. Juventus thân yêu của chúng ta đã ra đời như thế đấy vào một ngày lạnh lẽo và đầy sương mù tháng 11 năm 1897.

Với chủ tịch đầu tiên là Enrico Canfari, Augusta Tourinorum (tên đầu tiên của Juve) bắt đầu giao đấu với các đội bóng ở thành phố khác và nổi tiếng vì…thua quá nhiều. Canfari chính thức đổi tên đội bóng thành Juventus với nghĩa là thanh xuân và kể từ năm 1903, Juve bắt đầu khoác lên mình bộ quần áo sọc đen-trắng nổi tiếng của mình.

Những trải nghiệm đầu tiên của Juve sau khi chính thức góp mặt vào giải vô địch Italia đầy nỗi buồn. Juventus thua 0-2 trong trận chung kết của mùa giải đầu tiên vào năm 1900 và cũng thua tiếp 0-1 trước Genoa vào mùa giải sau đó.

Nhưng chức vô địch đầu tiên đã đến với CLB vào năm 1905, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch người Thuỵ Sĩ có tên Alfredo Dick, người sau đó đã rời bỏ Juve để thành lập CLB đối địch cùng thành phố với họ là Torino. Juve đã thắng 2 trận và hoà 2 để bước lên nhận chức vô địch đầu tiên trong lịch sử.
Bước ngoặt lớn và quan trọng nhất đối với Juventus chính là sự xuất hiện của một tỷ phú có tên Edoardo Agnelli vào một ngày tháng 7 năm 1923. Gia đình Agnelli chính thức trở thành chủ sở hữu của CLB và trở thành người rót vốn chính cho Juve kể từ đó đến nay. Người khổng lồ đầu tiên của Juve là Giampiero Combi, một trong những thủ môn vĩ đại nhất trong lịch sử bóng đá Thế Giới. Sau đó là Munerati, Caligaris, Orsi, Borrel và Carcano. Juventus giành liên tiếp 5 Scudetto kể từ năm 1931 đến năm 1935. Hơn thế nữa có tới 9 cầu thủ của Juve có mặt trong đội hình của đội tuyển Italia vô địch TG năm 1934 (Combi, Rosetta, Caligaris, Monti, Bertolini, Cesarini, Borel F., Ferrari, Orsi ) và còn rất nhiều cầu thủ của Juve nữa có mặt trong đội hình đổi tuyển Italia VĐ TG năm 1938. Và lúc đó người ta đã nhắc đến Juve chứ không phải là AC Milan và Inter, là đội bóng số 1 của Italia. Từ năm 1933 Juve bắt đầu chơi trên sân Communale huyền thoại, một trong những thánh địa của bóng đá Italia, nơi chứng kiến những chiến công huy hoàng của CLB và cả những người anh hùng từ Combi, Boniperti, Sivori, Chales đến Bettega, Scirea, Rossi và Platini.
Trong những năm Đại chiến TG 2, Juve sa xút một cách đáng kinh ngạc. Họ trở thành đội bóng số 2 của thành phố Torino cho tới khi xảy ra vụ Superga bi thảm năm 1949. Juve trở lại đỉnh cao với những cầu thủ nổi tiếng như Hansen và Praest. Giampiero Boniperti là cầu thủ nổi tiếng nhất của Juve trong những năm 50. Ông là cầu thủ lập kỷ lục về số trận đấu và số bàn thắng cho CLB ( 444 trận ghi 177 bàn ). Ông được coi là cầu thủ vĩ đại và xuất xắc nhất mọi thời đại của Juve, và khi thời kỳ đỉnh cao của ông qua đi thì ở Juve xuất hiện 2 tên tuổi lớn và ảnh hưởng sâu sắc đến lịch sử của Juve. Đó là một bộ đôi “sát thủ” của Serie A trong những năm cuối thập niên 50 đầu những năm 60: John Chales người khổng lồ sữ Wales chuyển tới từ Leeds và Omar Sivori, tài năng nóng tính người Argentina. Trong suốt 5 năm họ là nỗi khiếp sợ của mọi khung thành và trở thành vua phá lưới một mùa giải. Với Chales và Sivori, Juve giành 3 Scudetto trong các năm từ 1958-1961, danh hiệu thứ 9 và 10 trong lịch sử, qua đó thành CLB đầu tiên ở Italia đoạt được 10 chức VĐ và được đính ngôi sao đầu tiên trên ngực áo
Nhưng thời kỳ vinh quang nhất của CLB diễn ra trong khoảng thời gian từ năm 1972 đến năm 1986, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch Giampiero Boniperti. Đó là thời kỳ của những chiến thắng huy hoàng trên tất cả các mặt trận. Boniperti lần lượt đưa về những HLV huyền thoại: Vycpaleck, Parola và cuối cùng là Giovani Trapatoni. Trapatoni biệt danh là || Trap, sản phẩm của thứ bóng đá đổ bê tông khét tiếng, bắt tay vào xây dựng một hàng phòng ngự thép, luôn đề cao sự chặt chẽ trong lối chơi, khả năng bóp chết mọi đợt tấn công của đối phương, một thứ bóng đá áp sát, ít khoảng trống và những pha phản công khiếp đảm đánh vào tử huyệt đã giúp Juve giành tới 6 Scudetto trong vòng 10 năm.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Vào bất cứ thời điểm nào của những năm 70 và 80, Juve và cả Squadra Azzura đều có thể tin cậy vào những tài năng mang sắc áo Trắng-Đen, Juve đang có trong đội hình của mình cả một thế hệ vàng của bóng đá Italia,và 6 người trong số họ trở thành những nhà vô địch World Cup Espana 82. Đó là Zoff, Spinosi, Marchetti G., Causio, Anastasi, Capello, Furino, Morini, Scirea, Tardelli, Gentille, Cabrini, Boninsegna và tất nhiên cả người hùng Paolo Rossi. Khi thị trường chuyển nhượng cầu thủ nước ngoài mở cửa, Juve ngay lập tức có những viên ngọc quý. Liam Brady đến từ Ireland, người ghi bàn thắng đem lại Scudetto lần thứ 20 (mùa giải 1981/1982 ) đồng nghĩa với việc được đính ngôi sao thứ 2 trên ngực áo.
s_20_small.gif
Hay có thể kể đến tiền đạo nhanh nhẹn, một huyền thoại của bóng đá Ba Lan nói riêng và bóng đá Đông Âu nói chung Zbignew Boniek và nhất là Michel Platini. Những đóng góp của ông dành cho Juve thật lớn lao. Tiền vệ người Pháp này đã 3 mùa giải liên tiếp trở thành vua phá lưới ở Serie A, cũng 3 lần liên tiếp đoạt Quả bóng vàng Châu Âu những năm 1983, 1984 và 1985 và đưa Juve tới những chiến thắng huy hoàng ở các Cúp Châu Âu. Có một kỷ niệm mà Platini và những người hâm mộ Juve nhớ mãi. Đó là trận chung kết Cúp C1 năm 1985 với Liverpool tại Heysel. Một bức tường trên SVĐ đổ sập làm cho cả sân vận động chật cứng khán giả, cửa ra lại quá hẹp khiến cho 39 CĐV Juve chết…một trận chung kết đẫm máu. Điều đó khiến cho Platini rất đau khổ và ông đã thề rằng sẽ không bao giờ trở lại sân Heysel một lần nào nữa.

s1985_small.gif
Sau khi Platini ra đi tuy rằng Juve vẫn chưa có lại được những năm tháng huy hoàng như thế nhưng Juve vẫn ghi dấu ấn sâu sắc của mình lên nền bóng đá Italia bởi sự chắc chắn và ổn định của mình. Rất nhiều những tên tuổi lớn đã thành danh tại đây trong những năm 90 đầy sôi động và một số trong số họ tiếp tục toả sáng cho đến bây giờ. Những người đi trước có Moeler, Kohler, Marocchi, Platt, Roberto Baggio,Sousa, Vialli, Ravanelli, Zidane…và bây giờ là Del Piero, Ferara, Tacchinardi, Thuram, Zambrotta, Davids, Nedved, Trezeguet…Chưa bao giờ Juve thiếu những cầu thủ và HLV giỏi.
Juve bắt đầu chuyển về thi đấu tại Delle Alpi từ năm 1990, một trang sử mới của Juve trên Delle Alpi được mở ra. Ngôi sao lớn đầu tiên của Delle Alpi là Roberto Baggio, chính anh là người đã tạo dựng những huyền thoại lớn lao về mình và Juve trong những năm đầu tiên ở ngôi nhà mới. Anh là ngôi sao đầu đàn dẫn dắt Juve chinh phục cúp UEFA năm 1993 và cũng năm này anh nhận được danh hiệu cao quý ” Quả bóng vàng Châu Âu “.
Những mùa xuân mới vẫn tiếp tục trên Delle Alpi, và tên tuổi lớn nhất trong số đó là Alessandro Del Piero. Tài năng số 1 của bóng đá Italia sau Baggio này được thừa hưởng tất cả những vinh quang mà Baggio để lại sau khi rời Juve. Del Piero đó tạo dựng được cho mình những hình ảnh mới đẹp hơn và vinh quang hơn, trong suốt những năm qua anh cái tên Del Piero được nhắc đến như một biểu tượng của Juve, một cầu thủ được các CĐV hết sức yêu mến vì sự hào hoa và tài năng của mình.

Những năm 94-99 dưới sự dẫn dắt của HLV Marcello Lippi Juve đã có những năm tháng huy hoàng. Ngay mùa giải đầu tiên (94-95) sau khi thuyết phục được ngôi sao tấn công Gianluca Vialli ở lại, cùng với sự chói sáng của tài năng trẻ Del Piero, Lippi đã dẫn dắt Juve đoạt Scudetto, Cúp Quốc Gia Italia và vào tới trận chung kết Cúp UEFA. Mùa giải năm sau còn tuyệt vời hơn với Lippi và Juve khi đoạt được Scudetto, Siêu cúp Quốc Gia và nhất là chiếc Cúp C1 danh giá lần thứ 2 trong lịch sử sau khi đánh bại Ajax Amsterdam trong trận chung kết, món nợ 23 năm với Ajax đã được thanh toán sòng phẳng tại Roma. Juve tiếp tục giành 2 Scudetto (96/97; 97/98), 1 Siêu cúp Quốc Gia, Siêu Cúp Châu Âu; Cúp Liên Lục Địa và cũng 2 năm liên tiếp đó vào tới trận chung kết cúp C1 lập nên một kỷ lục của một đội bóng 3 năm liên tiếp lọt vào chung kết C1.Với những tài năng như Del Piero, Zidane, Vieri, Tacchinardi, Inzaghi, Toricelli…Juve của Lippi đã chơi một lối đá quyến rũ chắc chắn trong phòng ngự và tấn công đầy màu sắc, một lối đá hiệu quả làm khiếp sợ bất cứ đối thủ nào.

Đã trở thành một huyền thoại, một tượng đài lớn trong trang sử hào hùng của Juve với rất nhiều thành tích nhưng 2 thất bại trong 2 trận CK liên tiếp là nỗi đau khôn cùng với Lippi, các CĐV vẫn gọi vang tên ông như một người anh hùng nhưng ông đã quyết định ra đi và người thay thế ông là Carlo Ancelotti. Giông bão đã nổi lên ngay khi Ancelotti đến Turin, chỉ đơn giản ông là người của Milan và với các CĐV Juve thì sự ra đi của Lippi là mất mát quá lớn, họ vẫn tha thiết nhớ về ông. Sau trận chung kết năm 98 một loạt cầu thủ cũng chia tay Juve còn Del Piero, tài năng và là niềm hi vọng lớn lao nhất của Juve sau chấn thương khủng khiếp năm 98 trong trận gặp Udinese thì anh cũng không còn là chính mình nữa. Mất chức VĐ một cách đáng tiếc về tay Lazio va tiếp tục về nhì tại Serie A mùa giải 2001/2002 và bị loại ngay vòng đấu bảng Champions League như giọt nước làm tràn ly, các CĐV thực sự nổi giận, trên các khán đài Delle Alpi xuất hiện dòng biểu ngữ " Un maiale non puo allenare. Ancelotti vattenne " (Nghĩa là: " Một con lợn không thể làm huấn luyện viên. Ancelotti cút đi " ).

Mùa giải 2001/2002 Lippi đã quay trở lại Juve trong sự vui mừng khôn tả của các Bianconeri. Nhưng ngay đầu mùa giải sự ra đi của Zidane là một tổn thất vô cùng lớn lao của Juve. Anh là người có ảnh hưởng sâu sắc đến lối chơi, là trái tim và linh hồn của Juve trong suốt những năm tháng qua và đã có không ít người đặt ra nghi ngờ " Liệu Lippi có thể làm được gì với Juve khi thiếu đi một người không thể thiếu ?". Nhưng Lippi vẫn là Lippi, chính ông đã từng phát hiện ra những tài năng như Vieri, Zidane hay Del Piero, nâng đỡ những ngôi sao sắp tắt như Davids hay mới bừng sáng như Filipo Inzaghi...Bí quyết thành công của ông đó là sự hoà trộn tinh tế giữa lòng kiên nhẫn, tính thực dụng và sự tinh thông về tâm lý đội bóng. Đáp lại tình yêu lớn lao của các cổ động viên và sự tin tưởng của ban lãnh đạo Juve, Lippi đã xây dựng nên một Juve mới, trẻ trung hơn và mạnh mẽ hơn. Với Lippi những cá nhân kiệt xuất là quan trọng nhưng quan trọng hơn đó là một sức mạnh tập thể. Ông dường như hiểu rõ được khả năng của từng cầu thủ và luôn biết tận dụng những khả năng của họ một cách tối đa. Dưới sự dẫn dắt của Lippi người ta được thấy lại một Del Piero tài năng và một Juve của những năm giữa thập niên 90, một Juve khiến cả TG say mê và kính nể. Một Juve chơi ổn định, phòng ngự chắc chắn và tấn công đa dạng, hiệu quả với những cá nhân xuất xắc, sự trở lại phong độ đỉnh cao của Del Piero, sự toả sáng của Nedved và sự chói sáng của Trezeguet đã mang về cho Juve Scudetto lần thứ 26 sau 3 năm chờ đợi. Lippi đã làm cho người ta quên đi khoảng trống mà Zidane để lại, còn với các cổ động viên họ có thể tự hào về những gì đội bóng thân yêu với những con người mà họ yêu hết mực đã làm được, họ đã và đang có những tháng ngày tuyệt vời sau những tổn thương đã qua.

Lippi đã mang mùa xuân và sức sống mới đến với Delle Alpi và với những người hâm mộ trên khắp TG. Mùa giải 02/03 vừa qua còn tuyệt vời hơn khi Juve trình diễn một lối chắc chắn, ổn định nhưng cũng đầy quyến rũ. Juve đã tỏ ra không có đối thủ trên đường đua Scudetto khi về đích sớm hai vòng đấu bỏ xa Inter đến 7 điểm. Còn ở đấu trường Champions League Juve là lá cờ đầu của Italia trong cuộc chinh phục Châu Âu, một sự hồi sinh kỳ diệu của bóng đá Italia. Juve đã dạy cho những người Tây Ban Nha biết thế nào là đá bóng và bản lĩnh của người Italia. Ba đội bóng con cưng của Tây Ban Nha: Barcelona, Deportivo La Coruna và nhất là Real Madrid với một đội hình gồm những ngôi sao sáng nhất của bóng đá TG và đã lần lượt bị Juve đánh bại và đặt dưới gót giầy. Juventus thể hiện được một lối đá hào hoa nhưng cũng cực kỳ thực dụng và hiệu quả, một tập thể mạnh mẽ. Chính sách quay vòng cầu thủ tuyệt vời của Lippi khiến cho bất cứ ai cũng phải khâm phục, đã có 11 cầu thủ ghi bàn sau khi vào sân thay người và có đến 17 cầu thủ của Juve ghi bàn trong mùa giải vừa qua, một đội bóng mà cầu thủ nào cũng có thể ghi bàn thì chỉ có thể xảy ra ở Juve và cũng chỉ có Lippi mới làm được điều đó. Sẽ là một mùa giải tuyệt vời và trọn vẹn nếu Nedved không vắng mặt trong trận chung kết và nếu như vậy thì chiếc cúp C1 đâu có về Milan...
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Sau khi Lippi ra đi thì việc Capello quyết định chuyển đến Juventus đã tạo ra không ít ngạc nhiên nhưng đó là quyết định hoàn hảo đối với một câu lạc bộ như Juventus, nơi mà giá trị của ông sẽ tiếp tục được khẳng định.

Lippi đã giành 5 Scudetto với Juventus và, cũng giống như người tiền nhiệm, Capello là người đề cao tính kỷ luật cũng như tinh thần làm việc cực kỳ chuyên nghiệp. Các cầu thủ Roma hiểu rõ Capello không chấp nhận những phát biểu vô bổ từ những thành viên ban huấn luyện cũng như các cầu thủ và ông luôn nhận được sự kính trọng cao nhất từ họ.


Sau khi kết thúc mùa giải 2005/06 với chức vô địch Serie A 1 bi kịch đã đến với họ, Juventus (cùng ba câu lạc bộ khác là AC.Milan, SS Lazio và Fc Fiorentina) chính thức bị Liên đoàn bóng đá Ý(FIGC) và các viện công tố các thành phố Torino và Napoli điều tra về tội gian lận trong thể thao (móc ngoặc) và mua chuộc trọng tài để dàn xếp tỷ số. Ngày 4 tháng 7, Tòa án thể thao Ý ra bản án sơ thẩm đề nghị giáng Juventus xuống hạng Serie C1 (tương đương hạng 3).

Chính vì bê bối này mà toàn bộ ban lãnh đạo câu lạc bộ đã từ chức. Tân giám đội (Team Manager) Gianluca Pessotto cũng đã ngã từ lầu ba của trụ sở câu lạc bộ xuống đất vào ngày 27 tháng 6 nhưng không chết. Nhiều nguồn tin cho rằng Gianluca Pessotto vì vụ "xì-căng-đan" này mà tự tử, nhiều nguồn tin khác cho rằng ông tự tử vì quan hệ gia đình vì khi ngã xuống đất, trên tay Gianluca Pessotto cầm một bông hồng. Ngoài ra, huấn luyện viên trưởng Fabio Capello cũng cắt đứt hợp đồng để sang Real Madrid.

Ngày 17 tháng 7 năm 2006, toà án của Liên đoàn bóng đá Ý đã có phán quyết về bản án sơ thẩm dành cho 4 đội bóng liên quan. Trong đó, Juventus bị xử tuột hạng xuống Seria B, bị tước chức vô địch 2 mùa bóng 2004/05 và 2005/06, đồng thời Juventus cũng sẽ bắt đầu mùa bóng mới với số điểm trừ -30. Tòa phúc thẩm, ngày 25 tháng 7, vẫn giữ nguyên bản án sơ thẩm, ngoài việc giảm số điểm bị trừ của mùa bóng mới chỉ còn -17 điểm.

Ngoài ra, Juventus còn bị cấm thi đấu trên sân nhà 3 trận. Hai quan chức câu lạc bộ là Luciano Moggi và Antonio Giraudo bị phạt tiền và cấm hoạt động trong phạm vi bóng đá trong 5 năm. Một số cầu thủ cũng đã chuyển sang các câu lạc bộ khác vì ảnh hưởng của vụ án này:Zlatan Ibrahimovic và Patrick Vieira đến với Inter Milan; Emerson và Fabio Cannavar đến với Real Madrid; còn Lilian Thuram và Gianluca Zambrotta thì chuyển sang Barcelona.

Mùa giải 2006 - 2007 Juventus đả bị chơi ở serie B và giành chức vô địch serie B thuyết phục.

Mùa bóng 07-08 Junventus lên đá serie A và đã rất thành công , họ đã đứng trong TOP serie A . và được tham dự C1 mùa sau ...

Hi vọng mùa 08-09 họ sẽ giành được Scudetto lần thứ 28 ( 28-29 lần trước đả bị tước bỏ ) và cúp c1 châu Âu sau nhiều năm vắng mặt trên đấu trường này ...

-----------------------------------------------------------------------------------------
Danh hiệu

* Cúp Liên lục địa: 2
o 1985 thắng Argentinos Juniors
o 1996 thắng River Plate

* UEFA Champions League: 2
o 1984-85 thắng Liverpool F.C.
o 1995-96 thắng Ajax Amsterdam

* Cúp các đội đoạt cúp bóng đá quốc gia châu Âu: 1
o 1983-84 thắng F.C. Porto

* Cúp UEFA: 3
o 1976-77 thắng Athletic Bilbao
o 1989-90 thắng ACF Fiorentina
o 1992-93 thắng Borussia Dortmund

* Siêu cúp bóng đá châu Âu: 2
o 1985 đoạt cúp mà không đấu
o 1996 thắng Paris Saint-Germain

* Giải vô địch quốc gia Ý: 27 (2 chức vô địch mùa 2004-05 và 2005-06 bị tước)
o 1905, 1925-26, 1930-31, 1931-32, 1932-33, 1933-34, 1934-35, 1949-50, 1951-52, 1957-58, 1959-60, 1960-61, 1966-67, 1971-72, 1972-73, 1974-75, 1976-77, 1977-78, 1980-81, 1981-82, 1983-84, 1985-86, 1994-95, 1996-97, 1997-98, 2001-02, 2002-03.

* Giải hạng nhì quốc gia Ý: 1
o 2006-07.

* Cúp bóng đá Ý (Coppa Italia): 9
o 1937-38, 1941-42, 1958-59, 1959-60, 1964-65, 1978-79, 1982-83, 1989-90, 1994-95.

* Siêu cúp bóng đá Ý: 4
o 1995, 1997, 2002, 2003.

* Cúp Intertoto: 1
o 1999.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Bán hay giữ Tiago?

Được kỳ vọng sẽ giúp củng cố sức mạnh cho hàng tiền vệ CLB thành Turin, nhưng Tiago Mendes đã trải qua mùa giải đầu tiên vô cùng bi kịch.
Qua những gì đã xảy ra, không có gì ngạc nhiên khi BLĐ Juventus đang tranh cãi quyết liệt về bản hợp đồng trị giá 13 triệu euro từ Lyon. Liệu có nên bán Tiago để có tiền làm việc khác hay tiếp tục trao cho cầu thủ này một cơ hội để trở thành Paulo Sousa thứ hai?

Chín vòng đấu đầu tiên của Serie A 07/08, Tiago chỉ được xếp ngồi ghế dự bị và duy nhất một lần được đá chính. HLV trưởng Ranieri giải thích là Tiago chưa sẵn sàng về mặt thể lực.Để rồi đến khi có cơ hội thể hiện mình, Tiago lại gây thất vọng tràn trề về mặt chuyên môn. Chứng kiến sự rụt rè của tiền vệ 27 tuổi, các Juventini không khỏi tiếc nuối khi nghĩ về một người Bồ khác. Trong vòng 2 năm khoác áo áo sọc Đen-Trắng, Paulo Sousa (đá 54 trận, ghi 1 bàn) đã để lại ấn tượng đặc biệt khi góp công lớn trong chiến thắng của Juventus tại Champions League 95/96. So với bậc tiền bối thuộc thế hệ vàng của bóng đá Bồ Đào Nha, Tiago chỉ là một cái bóng mờ.

Tuy nhiên, dù Tottenham và Atletico Madrid đã đưa ra những gợi ý khá hấp dẫn, Juventus vẫn phân vân trong quyết định thanh lý Tiago. Có lẽ Lão phu nhân chưa hết ám ảnh về vụ bán hớ Thierry Henry 9 năm về trước. Sau khi chia tay Juventus với vỏn vẹn 3 bàn ghi trong 16 trận, tiền đạo người Pháp đã trở thành một biểu tượng của Arsenal. Vả lại, bất chấp vừa trải qua một mùa giải thảm họa, Tiago thi thoảng vẫn có những pha xử lý mang dáng dấp của một thiên tài.

Công bằng mà nói, không nhiều cầu thủ Juventus hiện nay có khả năng chuyền bóng sáng tạo như cựu ngôi sao của Ligue I. Màn trình diễn nổi bật nhất của Tiago tại Serie A 07/08 là cuộc đối đầu với Reggina ở vòng 5. Trong trận thắng 4-0 của Juventus, Tiago, trong vai trò hộ công, đã kiến tạo 2 pha chuyền bóng quyết định để Tregeguet ghi bàn.

Mùa giải tới, Juventus nhiều khả năng sẽ bỏ 4-4-2 để chơi với 3 tiền đạo. Đây là kết luận được rút ra từ việc ông bầu Ranieri từ bỏ ý định chiêu mộ Xabi Alonso để mua về một Poulsen đầy chất cơ bắp. Trong cuộc cách mạng chiến thuật của Juve, Tiago bỗng nhìn thấy cơ hội làm lại cuộc đời. Đội bóng cũ của Tiago là Lyon cũng đá theo sơ đồ 4-3-3. Trên hàng tiền vệ 3 người, Tiago có thể đảm nhận được cả vai trò lệch trái và lệch phải. Trong 2 năm cùng Lyon đăng quang chức VĐQG Pháp, Tiago đóng vai trò hết sức quan trọng và thậm chí còn ghi được 9 bàn.

Cho đến thời điểm này cùa phiên chuyển nhượng Hè 2008, Juventus vẫn bất lực trong việc đưa về một tiền vệ tổ chức. Trong bối cảnh những nhân tố hứa hẹn như Hamsik hay van der Vaart từ chối đặt chân đến thành phố công nghiệp miền Bắc Italia, Tiago Mendes có lẽ nên được trao thêm một cơ hội.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Forza Italia, Forza Juventus, Forza Del Piero :ibbanana:
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Lịch thi đấu Serie A của Juventus mùa giải 2008 - 2009
Vòng 1 Fiorentina-Juventus

Vòng 2 Juventus-Udinese

Vòng 3 Cagliari-Juventus

Vòng 4 Juventus-Catania

Vòng 5 Sampdoria-Juventus

Vòng 6 Juventus-Palermo

Vòng 7 Napoli-Juventus

Vòng 8 Juventus-Torino

Vòng 9 Bologna-Juventus

Vòng 10 Juventus-Roma

Vòng 11 Chievo-Juventus

Vòng 12 Juventus-Genoa

Vòng 13 Inter Milan-Juventus

Vòng 14 Juventus-Reggina

Vòng 15 Lecce-Juventus

Vòng 16 Juventus-AC Milan

Vòng 17 Atalanta-Juventus

Vòng 18 Juventus-Siena

Vòng 19 Lazio-Juventus

Serie A mùa bóng 2008-2009 sẽ khởi tranh vào 2 ngày 30 và 31 tháng 8. Và trận đấu mở màn cho chiến dịch hướng tới Scudetto của Juve sẽ là trận cầu đinh với Fiorentina trên SVĐ Artemio Franchi. Đây hứa hẹn là điểm nóng nhất của vòng đấu đầu tiên của Serie A bởi đây là cuộc đối đầu giữa 2 đội bóng đứng thứ 3 và thứ 4 của mùa giải trước, với những sự bổ sung lực lượng rất ấn tượng ở mùa này.

Trận đấu đầu tiên của Juve trên sân nhà Olympico sẽ là trận đấu gặp "Bianconeri phẩy" Udinese ở vòng đấu thứ 2. Vòng đấu thứ 8 sẽ là trận Derby thành Turin với Torino. Tiếp đó, dấu ấn vòng 10 là trận Juve - Roma. Derby d' Italia Inter - Juve sẽ là đặc sản của vòng 13, Vòng 16 là Juve - Milan và chốt hạ là trận Lazio - Juve tại thủ đô.
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Vòng cấm phải có vua


Sau khi Juventus mua Amauri, tương lai của David Trezeguet đã bị đặt trước một dấu hỏi. Nhưng có vẻ như bây giờ chưa phải là lúc CLB thành Turin chia tay chân sút người nước ngoài xuất sắc nhất trong lịch sử của họ.



Theo những thông tin mới nhất, Barcelona sẵn sàng trả tới 25 triệu euro để ký hợp đồng với cầu thủ đã gắn bó với sân Olimpico gần 1 thập kỷ.

Trước thực tế là chỉ vài tháng nữa Trezeguet sẽ bước sang tuổi 31, nội bộ Juve đang bị chia rẽ trong việc bán hay không bán chàng trai còn được gọi là Trezegol. Trên trang web vecchiasignora.com, có đến 43% số CĐV được hỏi ngả theo hướng Trezeguet không còn quá cần thiết.

Nếu nhìn nhận vấn đề dưới góc độ kinh tế, Juventus đang nắm trong tay cơ hội cuối cùng để kiếm lời từ tiền đạo đã ghi 160 bàn sau 218 trận đấu chính thức trong màu áo sọc Trắng-Đen.

Tuy nhiên, mục tiêu lớn nhất của Juventus hiện nay không phải là làm đầy ngân quỹ. Sau 5 mùa giải tay trắng, đội bóng từng bị đánh tụt xuống Serie B đã ra quyết tâm đoạt Scudetto và thậm chí cả Champions League.

Để biến những giấc mơ kể trên trở thành hiện thực, Juventus cần sở hữu một đội hình hùng hậu và tinh nhuệ, đặc biệt là ở tuyến đầu. Amauri đã đến, nhưng trung phong người Brazil vẫn cần thêm thời gian để chứng minh tài nghệ tại CLB có đẳng cấp cao hơn hẳn Palermo.

vtc_206764_4.png


Ngoài ra cũng phải kể đến tiểu sử hay dính chấn thương của tân binh trị giá 22,6 triệu euro. Del Piero đã có dấu hiệu sa sút vì gánh nặng tuổi tác. Trong khi đó, Iaquinta đang trên đường trở thành một hiện tượng giống như Gilardino tại Milan.Trong bối cảnh như vậy, không có gì ngạc nhiên khi 49% các Juventini phản đối ý tưởng loại bỏ Trezegol (7% bỏ phiếu trắng).

Theo đánh giá của không ít các chuyên gia, cầu thủ vừa chấm dứt sự nghiệp thi đấu quốc tế này vẫn sẽ có ích cho Juventus trong vòng 2-3 mùa giải nữa. Dù có thể không còn sung sức như những ngày đầu tại thành Turin (ghi tổng cộng 32 bàn ở mùa 01/02). Trezeguet vẫn chưa hề mất đi bản năng sát thủ. Serie A 07/08, Trezeguet chính là cầu thủ được ra sân nhiều nhất của Juve (36 trận) và thi đấu hết sức ấn tượng. Với 20 bàn thắng, cựu ngôi sao của Monaco chỉ kém vua phá lưới kiêm người đá cặp Del Piero đúng 1 bàn.

Sẽ là không ngoa nếu bảo rằng Trezeguet là là tiền đạo có kỹ năng dứt điểm một chạm hay nhất thế giới hiện nay, bên cạnh Pippo Inzaghi và van Nistelrooy. Tân HLV trưởng Guardiola của Barcelona chắc chắn không phải là người duy nhất nhận thấy cầu thủ vừa khai hỏa tại TIM Cup 2008 chưa trở thành món hàng quá đát.

Trong phát biểu mới nhất, chủ tịch Gigli của Juventus khẳng định sẽ không để mất Trezeguet. Tương tự, ông bầu Ranieri cũng không có ý định nhả “ông vua vòng cấm”, bằng chứng là cách đây ít ngày “Thợ hàn” tuyên bố sẽ áp dụng chính sách luân phiên ở mùa giải tới.

Trước đó, Ranieri còn ám chỉ đến việc đá với sơ đồ 3 tiền đạo để vừa không làm mất lòng các nhân tố tấn công sáng giá của mình, vừa khai thác tối đa khả năng tàn phá của Juventus.
 
Sửa lần cuối:
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Del Piero bắt đầu mùa giải thứ 16 với Juventus: Khát vọng vĩnh hằng

Ba tháng nữa, Alessandro Del Piero sẽ tròn 34 tuổi, nhưng tiền đạo đội trưởng của Juventus vẫn khẳng định anh còn rất sung sức. Thậm chí, Alex còn tin tưởng rằng anh sẽ chơi bóng cho đến khi bước vào tuổi tứ tuần, bởi trong anh, khát vọng chinh phục chưa bao giờ phai nhạt.
Chiến trường chỉ dành cho người dũng cảm
Cách đây 15 năm, những tifosi cuồng nhiệt của Juventus đã nhìn chàng tân binh 19 tuổi Alessandro Del Piero chỉ với một nửa con mắt. Del Piero là ai chứ? Chỉ là một tiền đạo vô danh đến từ đội hạng B Padova, với hành trang là 1 bàn thắng duy nhất trong cuộc đời bóng đá chuyên nghiệp. Nhưng tất cả những con người đó đều đã phải tròn mắt chứng kiến việc chân sút vô danh nhưng vô cùng đẹp trai đó đã hất cẳng “tóc đuôi ngựa thần thánh” Roberto Baggio ra khỏi sân Delle Alpi. Từ đó, Del Piero trở thành một phần máu thịt không thể tách rời của Juventus. Với cầu thủ được đặt biệt danh Pinturicchio (theo tên của một họa sỹ Italia lừng danh) này, chiến đấu là động lực và chiến thắng là những thành quả của sự cố gắng trong suốt 15 mùa giải đầy thăng trầm đã qua với màu áo sọc trắng-đen của đội bóng số 1 Italia.
Cách đây 2 năm, khi Juve bị giáng xuống Serie B vì bê bối calciopoli, Del Piero đã phải chấp nhận thất bại lớn đầu tiên trong nghiệp cầu thủ. Nhưng anh đã xóa bỏ hoàn toàn bóng đen của sự việc ấy bằng cách ghi tới 20 bàn thắng để giành ngôi Vua phá lưới Serie B đồng thời đưa Juventus nhanh chóng trở lại nơi mà họ thuộc về. Mùa trước, khó khăn là chồng chất cho “Bà đầm già” với tư cách một đội tân binh, song với sức chiến đấu quên mình của Del Piero, họ lại chiến thắng. Alex một lần nữa được vinh danh trên bảng vàng các chân sút hàng đầu của Serie A với 21 pha lập công, lần đầu tiên trong sự nghiệp của anh.


alex.jpg

Có thể lý giải sự thăng tiến đó như thế nào? Gừng càng già càng cay hay chiến thắng chỉ giành cho người dũng cảm nhất? Tất cả đều đúng, và ngay ở mùa giải này, khi Juventus chiêu mộ thêm Amauri mà không bán đi bất kỳ ai trong số Trezeguet và Iaquinta, đồng nghĩa với cơ hội ra sân của Del Piero sẽ bị hạn chế bớt, thì cũng không ai tỏ ra nghi ngờ vào một mùa giải tỏa sáng nữa của “Pinturicchio”.
Chưa nghĩ đến điểm dừng
Ở tuổi của Del Piero hiện nay, rất nhiều siêu sao tấn công đã chia tay sân cỏ, nhưng dường như không ai trong số họ là người Italia. Daniele Massaro lập cú đúp cho Milan ở chung kết Champions League năm 34 tuổi. Pippo Inzaghi cũng thế. Những Roberto Baggio, Gianfranco Zola hay Christian Vieri đều đã và đang chứng tỏ tài năng không bị mài mòn bởi thời gian. Nhưng chỉ có Del Piero là vẫn được trọng dụng ở mức cao nhất, ở những đấu trường đỉnh cao nhất và với những sự kỳ vọng lớn lao nhất cho dù chỉ vài tháng nữa thôi, anh sẽ bước sang tuổi 35. Bởi không ai nhìn thấy ở Alex một sự thoái trào, cả về phong độ và những khao khát với trái bóng.
Chính người đội trưởng huyền thoại của Juve cũng khẳng định anh chưa bao giờ nghĩ đến khả năng giã từ sân bóng: “Nếu thể lực cho phép, tôi sẽ chơi bóng trong 6 hoặc 7 năm nữa. Động lực chiến thắng và trở thành số 1 luôn thúc đẩy tôi. Tôi chưa bao giờ cảm thấy những khát khao vợi bớt, đặc biệt ở Champions League, đấu trường đã cho tôi quá nhiều đắng cay”. Sau chiến thắng ở mùa giải 1995-96, Del Piero và Juventus đã thất bại trong 3 trận chung kết Champions League khác (1997, 98, 2003) và những nỗi đau đó khiến anh cảm thấy mạnh mẽ hơn bao giờ hết khi trở lại vào mùa giải này.
Chỉ cần có khát vọng, bạn sẽ chiến thắng. Del Piero đã chứng tỏ điều ấy khi đánh bại sự bảo thủ của Donadoni để có mặt ở EURO 2008. Và giờ là Champions League

Tôi đã thống nhất với người bạn thân thiết Arsene Wenger rằng Del Piero giống như thứ rượu vang hảo hạng, càng để lâu càng ngon. Cậu ấy gợi cho tôi nhớ đến Zola, người có thể tạo ra điều kỳ diệu ở tuổi 38” (HLV Ranieri ca ngợi Del Piero khi Juve tới London dự Emirates Cup 2008).
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

bài viết quá hay cám ơn nhé
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Real Madrid - Juventus: Đối nghịch

Qua một vài trận đầu mùa giải, cả ở giải trong nước và Champions League, người ta thường nghĩ ngay tới hình ảnh trái ngược của Real - chiến thắng và Juve - thất bại. Nhưng chỉ sau một trận đấu, số phận hai đội bóng đã đổi ngược.


Giống như bộ phim Just My Luck (nụ hôn may mắn), cô gái hạnh phúc Ashley Albright (Lindsay Lohan thủ vai) đã mất hết sự may mắn trong những ngày trước đó của mình khi gặp gỡ “chú quạ đen” Chris Pine (Jake Hardin thủ vai), một Real đang bay cao đã trao trọn cơ hội bứt phá cho Juve vừa trên đà xuống dốc. Kể từ thất bại 1-2 trên sân Turin nửa tháng trước, Real hầu như chỉ hòa (Almeria ở La Liga) và thua (đội hạng ba Real Union ở Copa del Rey). Ngược lại, Juventus đang hồi sinh với Del Piero “hồi xuân”, họ thắng như chẻ tre trước Torino, Bologna và AS Roma, đồng thời ngoi lên tốp trên BXH Serie A.

40921_van.jpg

Van Nistelrooy sẽ lại ghi bàn vào lưới Juve?

Đó có thể là dấu ấn đánh dấu sự suy tàn của Los Blancos và đà thăng tiến mới của Bianconeri. Không chỉ đối nghịch ở kết quả thi đấu, hai đội còn có hình ảnh trái ngược ở phong độ, đặc biệt là hàng thủ. Trong khi Juve giữ sạch mảnh lưới trong 3 trận gần đây nhất, Real lại để thủng tới 6 bàn qua 3 trận, đặc biệt là thất bại tủi hổ trước Real Union với tỉ số 2-3.

Dễ nhận thấy vấn đề lớn nhất của Real lúc này không phải ở khâu ghi bàn vì kể từ đầu mùa giải, trận nào họ cũng ghi ít nhất là một bàn thắng. Nhưng “công làm thủ phá”, cái đặc điểm gắn bó với đàn Kền kền trắng quá lâu và đã trở thành thương hiệu. Họ thường xuyên dẫn bàn trước nhưng rồi lại để đối phương “quất” lại và may mắn lắm mới giành được các trận thắng, tỉ như trước Bilbao, Numancia, Zenit hay Atletico Madrid. Nhưng đâu phải vận may lúc nào cũng đứng về Real, để khỏa lấp lỗi lầm hàng thủ, giống như các trận hòa trước Almeria, Espanyol hay thua Real Union.

Không chỉ có mỗi điểm yếu “Asin” ấy, Real lúc này còn có một “điểm chết” rất dễ nắm bắt, đó là không thể đảo ngược trận đấu khi bị dẫn trước. Juve hiểu rõ điều này nên họ đã khiến đoàn quân Schuster sa xẩm mặt mày từ những bàn thắng đầu hiệp một và hai trong trận lượt đi. Rất có thể trong chuyến làm khách đêm nay, kịch bản cũ sẽ được lặp lại.

40294_pepe.jpg

Vắng Pepe sẽ khiến hàng thủ Real còn mong manh hơn

May cho Real là hàng công của họ vẫn đang miệt mài “gỡ lại thể diện” cho các đồng đội tuyến dưới. Không giống như Juve, đội bóng chưa từng ghi được quá hai bàn trong một trận đấu Champions League mùa này (trừ trận thắng 4-0 ở vòng loại trước đàn em Artmedia Petržalka), Real thường xuyên “dội“ tới 3, 4 thậm chí là 6 bàn vào lưới các đối thủ.

Real Madrid đang rất cần một trận thắng để sốc lại tinh thần có phần rệu rã của các chiến binh Los Merengues. Nhưng đối thủ của họ lại là Juve, một đội bóng Italia, những kẻ tối kỵ với Madrid. Chẳng một Madridista nào có thể quên được trận thua tức tưởi cùng với tỉ số 2-0 trong hai lượt đi và về của Real trước Roma năm ngoái, khiến nhà ĐKVĐ La Liga bị loại ngay ở vòng knock-out đầu tiên.

Rất nhiều nhà phân tích cho rằng Real sẽ lại giành chiến thắng trước Juve trên sân nhà Bernabeu, nơi “chôn thây” của những Azzurri, nhưng nên nhớ AS Roma năm ngoái đã bẻ gãy kỷ lục 14 trận thắng liên tiếp trên sân nhà của Real trước các đội bóng Italia. Vì lẽ đó, không có cớ gì để đội khách không hy vọng về 3 điểm trên đất Tây Ban Nha. Đây cũng là dịp Juve làm nên chiến thắng sau 46 năm không biết đến mùi đả bại Real ở Bernabeu.

40915_Del1.jpg

Del Piero: “Hung thần“ của Real trận lượt đi

Thách thức đối với Juve cũng là không nhỏ, vì cặp hậu vệ Dario Knežević và Zdeněk Grygera vừa điền tên mình vào danh sách “nằm viện” ở Turin, cùng với một loạt các trụ cột như David Trézéguet, Gianluigi Buffon, Cristiano Zanetti, Claudio Marchisio, Jorge Andrade và Christian. Dù sao, Ranieri cũng được an ủi phần nào vì Mauro Camoranesi, Tiago và Vicenzo Iaquinta đã sớm trở lại tập luyện và đã sẵn sàng cho trận đấu đêm nay.

Khó khăn chồng chất khó khăn, Schuster đang đau đầu chắp vá hàng thủ vốn đã mỏng manh của mình khi Pepe dính vết bầm tím khá nặng ở đùi trái trong trận gặp Almería hôm chủ nhật. Tương tự Rubén de la Red tuy đã bình phục nhưng vẫn được đặc cách nghỉ dưỡng tại gia. Trong khi đó khả năng ra sân của Salgado, Miguel Torres, Mahamadou Diarrà và đặc biệt là Ruud van Nistelrooy, vẫn còn bỏ ngỏ.

Cái kết của bộ phim Just My Luck ở trên rất có hậu, khi cô nàng Ashley Albright lấy lại may mắn ở lần gặp Chris Pine sau đó, và đó cũng là cái kết mà Real Madrid hy vọng có được trên sân nhà Bernabeu. Tươi sáng hay mù mịt, Los Blancos biết mình phải làm gì đêm nay!

Đội hình dự kiến:
Real: Casillas – Sergio Ramos, Cannavaro, Heinze, Marcelo – Sneijder, Gago, Guti – Robben, Van Nistelrooy, Raúl.
Juventus: Manninger – Mellberg, Legrottaglie, Chiellini, Molinaro – Camoranesi, Sissoko, Tiago, Nedvěd – Amauri, Del Piero.
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Del Piero giúp Juve bay cao

Những ngày qua, cái tên Del Piero gây hiệu ứng đặc biệt từ Italia, châu Âu cho đến thế giới nhờ khả năng sút phạt tuyệt vời. Những bàn thắng liên tiếp của Del Piero giúp Juve không chỉ vượt qua cuộc khủng hoảng mà còn bay cao trên cả hai mặt trận Champions League và Serie A.
Trong chuyến làm khách trên sân của Chievo, đúng ra Del Piero đã phải ngồi dự bị theo chính sách quay vòng của HLV Ranieri. Tuy nhiên, trong ngày Del Piero đón sinh nhật lần thứ 34, HLV Ranieri đã quyết định để đội trưởng của Juve ra sân ngay từ đầu, như một món quà của ông với cậu học trò này.

DelPiero_Chievo2008119232553.jpg

Del Piero tiếp tục tỏa sáng trong ngày sinh nhật lần thứ 34, mang về chiến thắng cho Juve.

Sau món quà của Ranieri, Del Piero đã tự tặng cho mình một món quà khác: bàn thắng thứ 158 sau 377 trận Serie A. Đây là trận thứ 3 liên tiếp trong vòng 8 ngày Del Piero ghi bàn (4 bàn), và điều ấn tượng hơn cả là một lần nữa pha lập công của Alex xuất phát từ tình huống đá phạt trực tiếp.
Ở Bentegodi, hiệu ứng từ việc thay người cầm lái đã giúp Chievo thi đấu khởi sắc hơn rất nhiều so với chuỗi 3 trận thua liên tiếp trước đó. Lối chơi lăn xả và chịu đeo bám của các cầu thủ chủ nhà khiến Juve, với một số thay đổi trong đội hình so với chiến thắng trước Real, gặp không ít trở ngại.
"Những chú lừa bay" đã chủ động chơi đôi công ngay từ đầu trận với đối thủ đang rất hưng phấn. Nếu như Sissoko giúp Juve có tình huống nguy hiểm với cú sút căng từ khoảng cách 20m đi chệch cột, thì Pellissier cũng giúp đội chủ nhà có câu trả lời khi băng vào kết thúc đường chuyền ngang của Esposito ngay trên vạch 5m50.
Trận đấu đã diễn ra rất hấp dẫn, và sự bế tắc chỉ có thể bị phá vỡ khi Del Piero biểu diễn khả năng đá phạt ở phút 40. Từ khoảng cách 25m, đội trưởng của Juve thực hiện cú sút phạt kỹ thuật đưa bóng đi vòng qua hàng rào trước khi bay thẳng vào góc cao, khiến thủ môn Sorrentino bị khuất phục hoàn toàn.
Thế trận trên sân tiếp tục nghiêng về Juve khi hai đội trở lại sân sau giờ nghỉ. Sự áp đảo ấy đã được "Lão phu nhân" cụ thể hóa bằng bàn thắng nhân đôi cách biệt ở phút 54, và một lần nữa Del Piero ghi dấu ấn của mình, dù anh không trực tiếp ghi bàn.
Từ đường chuyền của Del Piero cho Iaquinta, Mantovani dùng tay cản bóng trong vòng cấm và trọng tài Luca Banti chỉ thẳng tay vào chấm 11m. Dù thủ môn Sorrentino đã xuất sắc bay người cản phá cú sút phạt đền của Iaquinta, nhưng sau đó anh đành bất lực nhìn số 9 của Juve băng vào đá bồi.
Nỗ lực của Chievo đã không thể giúp đội chủ nhà có được ít nhất 1 bàn thắng danh dự, khi Juve thể hiện bản lĩnh hoàn toàn trên cơ. Thậm chí, nếu không nhờ yếu tố may mắn, lưới của thủ môn Sorrentino đã phải rung lên lần thứ 3 ở cuối trận.
Mặc dù vẫn đứng ở vị trí thứ 6, nhưng khoảng cách giữa Juve với nhóm trên không cao. Sau thất bại của Udinese trên sân Giuseppe Meazza, Juve đã bắt kịp đối thủ vùng Đông Bắc Italia về mặt điểm số và hoàn toàn có thể vượt qua trong một tương lai sớm, có thể là giữa tuần sau, khi "Lão phu nhân" tiếp Genoa.
Đội hình ra sân:
Chievo: Sorrentino; Malago', Mandelli, Yepes, Mantovani; Pinzi, Bentivoglio, Marcolini, Langella (Iunco 63'); Pellissier, Esposito (Luciano 63').
Juventus: Manninger; Mellberg, Legrottaglie, Chiellini, Molinaro; Marchionni, Sissoko (Ekdal 46'), Tiago (Grygera 83'), De Ceglie; Del Piero (Amauri 87'), Iaquinta.
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Inter - Juventus còn 2 ngày: Có một người thách thức Inter

Người đội trưởng của Juve có lẽ phải cảm ơn Lippi một chút: việc không gọi anh vào ĐTQG cho trận giao hữu với Hy Lạp không phải là tin buồn, vì điều đó giúp anh toàn tâm toàn ý cho trận đối đầu với Inter, đối thủ yêu thích của anh.

Cả calcio trông đợi Alex

Các tifosi Juventus khoái một dòng tít to đùng thế này trên báo chí Italia vào sáng ngày chủ nhật, sau trận derby Italia: “Vua Alex đại đế quét sạch Inter”. Họ mơ đến một quả đá phạt khác xuyên thủng hàng rào chắn và tìm đến một góc chết trong khung thành của Julio Cesar, thủ thành ít bị đánh bại nhất kể từ đầu giải đến giờ. Những ước mơ ấy hoàn toàn có cơ sở, bởi những quả phạt thành bàn mà Alex thực hiện không khác những nhát dao đâm vào tim Inter trong những trận derby Italia. Ngày 12/2/2006, phút thứ 85, bàn thắng từ quả phạt kì diệu của Alex đã đưa Juve đến gần hơn nữa với Scudetto. Các interisti và juventini chắc chắn không thể quên được cú thè lưỡi khi ăn mừng bàn thắng của Del Piero được sinh ra từ đó, ngay phía dưới khán đài nam của San Siro (anh ghi bàn ấn định tỉ số 2-1).
Scudetto ấy bị dứt khỏi áo Juve, được dán lên áo Inter vì scandal Calciopoli, và Del Piero trở thành người duy nhất còn lại từ đội hình ngày ấy sẽ đá chính trong trận gặp Inter đêm ngày kia. Nhiều đồng đội anh đã ra đi. Cannavaro và Zambrotta sang TBN. Vieira và Ibrahimovic sang Inter để trở thành đối thủ thay vì là bạn. Bàn thắng từ quả đá phạt ấy là chiến công gần nhất anh làm được trước Inter trong 2 năm qua.
Mùa trước, anh không sút tung lưới Inter ở San Siro. Những người ghi bàn hạ Inter 2-1 là Trezeguet và Camoranesi. Chiến thắng ấy là một cuộc trả thù ngọt ngào về mặt thể thao nhằm lấy lại niềm tự hào Juve đã bị rạn vỡ và chà đạp sau vụ Calciopoli. Thù cũ đã được trả. Nhưng trận đấu đêm thứ bảy này có ý nghĩa hoàn toàn khác: Inter-Juve đồng nghĩa với một phần Scudetto. Phần đó không lớn vì đây mới là tháng 11, nhưng cũng không nhỏ bởi nếu chiến thắng trên sân San Siro, Juve không chỉ có chiến thắng thứ 8 liên tiếp mà còn giáng một đòn nặng vào niềm kiêu hãnh của kẻ thù số 1.

Luôn hạ gục Inter

Đó là lí do tại sao cả nước Ý và những tifosi trung lập hướng về phía anh như một biểu tượng của Serie A mới mẻ chống lại sự chuyên chế của Inter, cũng như chống lại vị thần mang tên Ibrahimovic, một mảnh Juve Capello hào nhoáng thời trước Calciopoli. Alex đã ghi những bàn thắng để đời vào lưới Real Madrid, anh là nhân vật chính để đưa Juve thoát khỏi khủng hoảng, vậy anh sẽ thế nào ở San Siro đêm thứ bảy? Tất cả chờ đợi, và hiểu ra một sự thật: San Siro với anh giống như một ngôi nhà thứ 2.
Del Piero đã ghi 7 bàn thắng vào lưới Inter và Milan trên sân bóng này (sân khách anh ghi nhiều bàn nhất là Olimpico ở Roma, với 8 bàn vào lưới Lazio và Roma), đã luôn tỏa sáng rực rỡ trong những trận đấu lớn, nhất là trước Inter, như anh đã từng bùng nổ ở Bernabeu trước Real Madrid. Các tifosi mong mỏi, bởi 10 năm nay họ mới thấy Del Piero bùng nổ đến vậy, trong mùa xuân thứ 2 của mình, bởi Alex đang tập trung toàn lực cho trận đấu mà anh và các đồng đội được nghỉ nhiều hơn Inter 2 ngày.
Và nữa, sự khát khao bùng nổ đưa Juve chiến thắng trong cuộc đối đầu này là một động lực vô song cho Del Piero, người đã luôn ghi những bàn quyết định hạ gục Inter. Như bàn thắng vào lưới họ ngày 21/4/1998. Trận ấy kết thúc với một scandal và một Scudetto bị mất từ tay Inter vào tay Juve, sau khi Iuliano cản ngã Ronaldo ngay trước mặt trọng tài Ceccarini mà không hề có penalty. Người ta khui ra những vấn đề về trọng tài, về bàn tay của Moggi, về những thủ đoạn và âm mưu giành chiến thắng của Juve.
Nhưng bàn thắng quyết định của Del Piero thì vẫn đứng vững trong lịch sử. Moggi, Calciopoli hay scandal doping Juve từ 1994 đến 1998 không thể xóa nhòa những chiến công của Del Piero. Sau 10 năm hành hạ Inter bằng 8 bàn thắng (6 mang ý nghĩa quyết định thắng lợi), anh chưa hề muốn dừng lại…
 
Ðề: Góc dành riêng cho Juventus

Muntari giúp Inter đánh bại Juve

Bàn thắng duy nhất của Muntari đã giúp Inter giành chiến thắng trong trận derby d'Italia với Juve, qua đó củng cố chắc chắn ngôi đầu bảng.

Báo chí tốn không ít giấy mực, các quan chức hai CLB liên tục đấu "võ mồm" trước khi trận derby d'Italia lần thứ 209 diễn ra. Thế nhưng, cảm xúc và tính hấp dẫn của một trong những trận đấu được chờ đợi nhất mùa giải lại tỉ lệ nghịch với những gì diễn ra bên ngoài sân cỏ.

Muntari_Stankovic2008112352841.jpg

Stankovic chia vui với Muntari sau bàn thắng quyết định.

Bàn thắng đã có, nhưng người ta lại không tìm ra được ở trận derby d'Italia lần này những cảm xúc như cách đây 8 tháng. Một Juve thận trọng và chỉ biết thi đấu co cụm đã nhường hẳn khoảng không rất lớn để Inter chơi bóng cũng như ung dung tổ chức các đợt tấn công.

Nhưng khi mà Juve tự làm khó mình, Inter cũng không biết cách để tận dụng các cơ hội có được. Các pha tấn công theo thế trận 1 chiều được Inter tạo ra liên tục, chỉ có điều các tình huống dứt điểm của những chân sút đội chủ nhà lại chẳng khác gì phá bóng giúp hậu vệ đối phương.

Theo số liệu thống kê, Inter đã có tổng cộng không dưới 15 cú dứt điểm ở những góc khác nhau, nhiều gấp 3 lần Juve. Tuy vậy, đội chủ nhà chỉ tìm được đúng 1 bàn thắng có phần may mắn và khá bất ngờ nhờ công của tiền vệ người Ghana Muntari để lần đầu tiên sau 3 năm rưỡi đánh bại được Juve.

Bất ngờ lớn nhất trong trận derby d'Italia lần này là việc HLV Mourinho tung Adriano vào sân đá chính sau nhiều tuần lễ bỏ rơi "Hoàng đế". Khi mà Inter cần xoay vòng để dưỡng sức cho trận tiếp Panathinaikos trên sân nhà vào giữa tuần sau, Adriano đã được trao cơ hội thể hiện mình trước khi thị trường chuyển nhượng mùa Đông mở cửa sau hơn 1 tháng nữa.

Trong vai trò đá cặp với Ibrahimovic, Adriano đã gây không ít khó khăn cho hàng thủ Juve, đồng thời góp công vào bàn thắng duy nhất của Muntari. Thế nhưng, đây chưa hẳn đã là trận đấu thành công của tiền đạo người Brazil, khi anh và Ibrahimovic thi nhau... "bắn hụt" trước khung thành đội khách.

DelPiero_Materazzi2008112352936.jpg

Juve của Del Piero đã thi đấu không hiệu quả.

Nếu Adriano không thể dứt điểm thành công thì cũng là điều dễ hiểu, bởi áp lực và khát vọng thể hiện mình đã khiến anh không có được sự tập trung tốt nhất. Ngược lại, Ibra lại có một ngày thi đấu kém hiệu quả khi ném đi những cơ hội tốt nhất mà mình có được, trái ngược với hình ảnh bùng nổ 1 tuần trước vào lưới Palermo.

Cơ hội tốt nhất mà Inter và bản thân Ibrahimovic có được là tình huống tận dụng sai lầm của hàng thủ Juve và dắt bóng từ khoảng cách gần 50m đến sát khung thành Manninger. Thế nhưng, Ibra lại có pha kết thúc thiếu nhạy cảm, đưa bóng qua tầm với Manninger và cũng ra ngoài khung thành đội khách.

Cuối hiệp 1, bộ đôi Ibra - Adriano trở thành ngòi nổ cho một pha tấn công của Inter, và cú kết thúc sau cùng của Muntari đã không thắng được thủ thành Manninger.

Sau giờ nghỉ, Juve bắt đầu cầm bóng tốt hơn. Thế nhưng, các pha phối hợp tấn công của đội khách rất dễ bị bắt bài. Việc mất Tiago ngay ở những phút đầu đã khiến Juve gặp khó, khi người đóng thế Marchisio vừa bình phục và không có được phong độ cao nhất. Trên hàng công, Del Piero đơn độc khi Amauri bị bắt chết hoàn toàn.

Không thể tạo sức ép lên khung thành Julio Cesar, khả năng cầm bóng của Juve cũng trở nên vô tác dụng, và hàng thủ đội khách dần bị đẩy vào cảnh khó khăn. Cặp trung vệ Legrottaglie - Chiellini đã phải hoạt động rất vất vả và không có cơ hội bọc lót cho nhau.

Inter_Juve_cele200811235329.jpg

Inter tiếp tục giữ vững ngôi đầu bảng.

Sau hơn 15 phút của hiệp 2, kịch bản của tình huống mà Ibra thực hiện ở phút 32 gần như lặp lại. Vẫn là một pha thoát xuống rất nhanh, nhưng cú sút quyết định lại một lần nữa có đích đến thiếu chính xác.

Khi các chân sút phung phí hàng tá cơ hội thì bàn thắng đến với Inter nhờ công một hậu vệ. Trong tình huống tấn công ở phút 73, nhờ nỗ lực tranh bóng của Adriano, Ibrahimovic tung ra cú sút thiếu chính xác nhưng vô tình thành đường chuyền hoàn hảo cho Muntari, và tiền vệ người Ghana không gặp khó khăn để làm tung lưới Manninger ở cự ly gần.

Phải nhận bàn thua, HLV Ranieri đã quyết định tung Iaquinta vào sân thay Amauri quá mờ nhạt. Trước đó Camoranesi cũng thay vị trí của Marchionni. Tuy vậy, điều chỉnh của HLV Ranieri đã không thể phát huy được hiệu quả, khi Inter chủ động phòng ngự số đông.

Với chiến thắng đầu tiên sau hơn 3 năm trước Juve, Inter tiếp tục giữ vững ngôi đầu. Trong khi đó, chuỗi 7 trận thắng liên tiếp kéo dài suốt 1 tháng qua của Juve đã phải dừng lại.

Đội hình ra sân:

Inter: Julio Cesar; Maicon, Materazzi, Samuel, Maxwell; Muntari (Vieira 89'), Cambiasso, Stankovic (Burdisso 85'), Zanetti; Ibrahimovic, Adriano (Cruz 82').
Juventus: Manninger; Grygera, Legrottaglie, Chiellini, Molinaro; Marchionni (Camoranesi 70'), Sissoko, Tiago (Marchisio 3'), Nedved; Amauri (Iaquinta 76'), Del Piero.
 

CẨM NANG KẾ TOÁN TRƯỞNG


Liên hệ: 090.6969.247

KÊNH YOUTUBE DKT

Cách làm file Excel quản lý lãi vay

Đăng ký kênh nhé cả nhà

SÁCH QUYẾT TOÁN THUẾ


Liên hệ: 090.6969.247

Top