Ðề: ...Vu vơ...
Từ ngày có anh , buồn vu vơ
Nửa đêm thức dậy, ngồi làm thơ.
Thơ nhớ, thơ thương, thơ hờn dỗi.
Để tấm thân già mãi ngẩn ngơ.
Từ ngày có anh, buồn vu vơ
Bao năm xa cách, giống thằng khờ.
Yêu chi "ông lão" hai mươi sáu,
Để mỗi đêm về, mộng với mơ...